CHỊ, VÀ EM, VÀ...

Chị, là vì ra đời trước em những mấy năm.
Em, là vì chị đã quen gọi như thế.
Khi chị vào lớp 1 thì em mới chào đời. Suốt cả tháng em khóc “dạ đề” làm điếc tai hàng xóm láng giềng, mà nhà chị thì ở ngay bên cạnh, chỉ cách một bức vách mỏng bằng ván ép…
Khi chị trở thành cô sinh viên đại học dáng người thanh mảnh “yểu điệu” quần jeans áo thun thì em còn là cậu học sinh cấp 2 cao lêu đêu, nổi tiếng học giỏi nhưng cũng nghịch ngợm nhất trường. Bọn con gái vừa sợ vừa thích cái tính ngang ngang của em…
Khi chị ra trường, là một cô giáo có nụ cười rất duyên làm khối anh chàng “đẹp giai, học giỏi, nhà giàu” theo đuổi thì em trở thành chàng trai cao lớn với bờ vai vững chãi. Các cô gái không thể không xao xuyến khi nghe giọng hát trầm ấm của em.
Khi chị lấy chồng... Em đang học năm cuối Đại học. Sau kỳ thực tập trở về em mới biết chị không còn ở nhà bên nữa, đã ra riêng… Lần đầu tiên em thấy thiếu vắng điều gì đó không thể diễn tả bằng lời…
Rồi lần lượt chị có hai nàng công chúa xinh như chị… lúc nhỏ. Chị dường như vẫn trẻ như ngày nào, nhưng không hiểu sao em cứ cảm thấy chị như đang héo hắt, cái héo hắt chỉ hiện lên trong đôi mắt và thảng hoặc trong nét cười nửa miệng quen thuộc của chị…
Rồi em lấy vợ, một cô gái ngoan hiền, và em cũng có hai chú nhóc con nghịch ngợm như em ngày nào. Chàng trai sôi nổi đã thành một người đàn ông chững chạc, “người chồng ưu tú người bố nhân dân” như chị vẫn trêu em… Vậy nhưng, chị vẫn đọc thấy nỗi cô đơn ẩn hiện thấp thóang trên những trang viết của em…
Cuộc sống cứ trôi đi, như thế…
Một lần, chị thấy em đi bên một cô gái lạ. Chỉ nhìn cách cô gái nghiêng nhẹ đầu vào vai em chị chợt hiểu đó là “người ấy” của em…
Một lần, em gặp chị trong bộ dạng bơ phờ. Tối qua một công chúa của chị bị ốm phải vào bệnh viện, mà chị nay chỉ có một mình…
Rồi vợ em giận em vì chuyện “người ấy”... Em hỏi chị phải làm thế nào bây giờ nhưng biết rằng khó mà làm được như lời chị nói…
Rồi có một người đàn ông theo đuổi chị. Chị kể cho em nghe và lưỡng lự trước những lời em khuyên…
Em và người ấy… cứ kéo dài mối quan hệ như thế, cho đến một lúc em bỗng thấy người ấy và vợ em hay nói những câu giống nhau kỳ lạ…
Chị cũng nhận ra điều gì đó ở người đàn ông theo đuổi chị, không biết chính xác là gì nhưng sự nhạy cảm trong chị mách rằng, đó chính là cái mà chị đã mãi chịu đựng thời gian dài ngày trước…

Đến bây giờ em và người ấy hình như không còn được như xưa. Chẳng phải vì vợ em hờn ghen, cũng không phải tại ai, tại gì cả, mà vì quan hệ ấy cứ nhạt đi không sao cưỡng lại được, dù em và người ấy vẫn gặp nhau, giống như mọi “mối tình công sở” bây giờ…
Đến bây giờ chị vẫn hay ngồi cafê một mình. Thỉnh thỏang nhận tin nhắn của em: chị sao rồi, có gì vui ko, chị lại nghĩ rằng sẽ chẳng bao giờ mình có được một bờ vai dịu dàng để dựa vào khi cô đơn mệt mỏi…
Thỉnh thoảng gặp nhau trên mạng chát chít với chị, em bông đùa: giá mà chị là bạn gái của em, nhỉ… Thì chị vẫn là bạn… trai của em đấy thôi, chị cũng đùa như thế.

Đến bây giờ, chị, và em … vẫn thế…

18 nhận xét:

  1. Cuộc đời có những mối quan hệ không cắt nghĩa được...

    Trả lờiXóa
  2. hì...chị và cậu ấy giỏi thật. Giữ tình bạn khác giới trong một thời gian dài với một mối thiện cảm giới tính rõ rệt nhưng mỏng manh như vậy quả là khó lắm í. hi hi...
    Nhưng giữ được tình bạn là tốt hơn hẳn những phương án khác :-D

    Trả lờiXóa
  3. ừm, khó nhỉ. những chuyện như vầy đúng là nên kết là...vẫn thế... Em sửa lại một chữ của chị Ti: khó hơn hẳn.

    Trả lờiXóa
  4. @Gấu: Không 'khó hơn hẳn' đâu Gấu vì vốn sẵn đã có một barie tuổi tác support rồi. Tất nhiên muốn giữ cho đẹp thì cần thêm một chút thông minh, một chút tinh tế, một chút...

    Trả lờiXóa
  5. Phải nói thế này bạn ạ: Bùi ngùi, Luyến tiếc, Bẽ bàng nhưng Ngọt Ngào, Thơm Ngát và Đáng yêu biết bao!

    Trả lờiXóa
  6. @Gấu: em dễ yêu hơn chị roài :-P

    Trả lờiXóa
  7. Em tin có những quan hệ như thế này. Có những quan hệ ko cần xác thịt và vẫn tồn tại như những bạn thân. Thật ra theo em thì thà như "chị và em" trong truyện mà những suy nghĩ tốt đẹp vẫn còn. Chứ đôi khi dính vào nhau thật sự thì...em thấy hình như người ta chỉ hạnh phúc vài seconds thôi, và thời gian còn lại là trách móc, chửi rủa xúc phạm nhau, rồi lại ...cứ như điệp khúc của một cái máy cassette nhão vậy.

    Trả lờiXóa
  8. É é....chị gọi anh C ròi anh C gọi em nha :-D

    Trả lờiXóa
  9. "Tối nay mình ra HN" mà lại kèm thêm cái dấu mặt cười làm Hà Nội hồi hộp băn khoăn, thật hay nói vui đây :((

    Trả lờiXóa
  10. Nếu không biết tác giả là nữ, cũng có thể hiểu được là tâm sự do người nam viết ra, dùng đại từ nhân xưng hay thế.

    Trả lờiXóa
  11. @Lana: chị iu đa nghi quớ. Em đang chuẩn bị đi chơi tối với chị Hậu ròi đây nài :-D

    Trả lờiXóa
  12. @ Cả nhà ơi, đây là truyện ngắn mờ (báo Tuổi trẻ chủ nhật). Bạn bảo: lương tâm để đâu mà tham thế? có gần 700 chữ nhưng nhuận bút bằng 1200 chữ:))

    @ Tối nay mình bay ra HN, mai họp, CN về, vậy cả nhà xem thứ 7 được thì đàm đúm nhé :D

    Trả lờiXóa
  13. Cho em chuc offline vui ve nhé...

    Trả lờiXóa
  14. Thứ 7 chiều đi mọi người ơi, overnite luôn cũng được nữa :)
    Trưa T7 Lana kẹt rồi :((

    Trả lờiXóa
  15. Chiều thứ 7 em ok ạ. Chị cứ xách tai anh C là ra cả hội chị nhé :-D

    Trả lờiXóa
  16. Hẩm hiu quá cơ. Em bị lỡ chuyến đò chiều này òi. Đò chở sáng có phải hay không.
    Em chúc họp báo thành công rực rỡ nhé. Em ngờ rằng sẽ có khoảng 1 tấn dưa được tiêu thụ, 50 comment cho cầu truyền hình blog, tiêu tốn 1 nghìn cuộn phim. Chào mừng chị Hậu ra HN ạ.

    Trả lờiXóa
  17. @ Mai, NLVD: ráng thu xếp gặp nhau chút cho vui em ơi ;)
    @ OK, chị sẽ liên lạc với C.

    Trả lờiXóa

NỖI ÁM ẢNH CỦA QUÁ KHỨ

  Trần Quốc Vượng   Nước Việt Nam ta hiện là một quốc gia kém phát triển về mọi mặt, vừa lạc hậu, vừa lạc điệu với một thế giới nhìn chung...