Tháng tư về.
1. Trên những con đường Hà Nội gánh hàng rong thong thả màu vàng mơ chùa Hương, vòng xe đạp dịu dàng những bông hoa loa kèn… Tôi gọi tháng Tư Hà Nội là mùa dịu dàng, khi đông đã qua mà hạ còn ngập ngừng chưa đến.
Tháng Tư.
Mỗi sáng mỗi chiều sương vẫn giăng mờ đường phố. Quán bên đường thơm mùi café… Sao tháng Tư vẫn làm người ta ngại ngần khi muốn ngồi xích lại gần nhau...
Tháng Tư.
Đêm bên Hồ Gươm vừa quen vừa lạ. Lòng vẫn mềm đi khi nhắc về chuyện cũ dù lời nói như bông đùa. Bạn chắc đã quên mà sao mình còn nhớ mãi…?
Tháng Tư. Một lời nhắn vu vơ… hẹn rồi nhưng không gặp. Uh, cuộc đời đôi lúc cũng là mạng ảo mà thôi…
Tháng Tư đi… nhớ hẹn tháng Năm về…
2. Trên những con đường Sài Gòn hoa lẫn trong nắng vàng đầu hạ. Cánh điệp vàng bay theo từng cơn gió mát. Hoa bò cạp rực rỡ từng chùm đong đưa theo dòng xe hối hả. Tôi gọi tháng Tư Sài Gòn là mùa thương nhớ, khi người ra đi và người ở lại mãi mong một ngày được về lại bên nhau…
Tháng Tư.
1. Trên những con đường Hà Nội gánh hàng rong thong thả màu vàng mơ chùa Hương, vòng xe đạp dịu dàng những bông hoa loa kèn… Tôi gọi tháng Tư Hà Nội là mùa dịu dàng, khi đông đã qua mà hạ còn ngập ngừng chưa đến.
Tháng Tư.
Mỗi sáng mỗi chiều sương vẫn giăng mờ đường phố. Quán bên đường thơm mùi café… Sao tháng Tư vẫn làm người ta ngại ngần khi muốn ngồi xích lại gần nhau...
Tháng Tư.
Đêm bên Hồ Gươm vừa quen vừa lạ. Lòng vẫn mềm đi khi nhắc về chuyện cũ dù lời nói như bông đùa. Bạn chắc đã quên mà sao mình còn nhớ mãi…?
Tháng Tư. Một lời nhắn vu vơ… hẹn rồi nhưng không gặp. Uh, cuộc đời đôi lúc cũng là mạng ảo mà thôi…
Tháng Tư đi… nhớ hẹn tháng Năm về…
2. Trên những con đường Sài Gòn hoa lẫn trong nắng vàng đầu hạ. Cánh điệp vàng bay theo từng cơn gió mát. Hoa bò cạp rực rỡ từng chùm đong đưa theo dòng xe hối hả. Tôi gọi tháng Tư Sài Gòn là mùa thương nhớ, khi người ra đi và người ở lại mãi mong một ngày được về lại bên nhau…
Tháng Tư.
Cái nắng cuối mùa oi bức làm người ta chỉ mong tìm một nơi bóng râm mát mẻ, ngồi đó, và trò chuyện về thời đã qua chưa xa, thời mà ta chia tay chỉ vì phải chia tay như thế…
Tháng Tư.
Tháng Tư.
Nơi bạn ở hoa mùa xuân tràn đường tràn phố. Hơi ấm quay về sau một mùa đông giá lạnh. Xe chạy trên xa lộ mang theo lời ca nhắn nhủ “về đây nghe em, về đây nghe em…” *
Bao nhiêu năm đã trôi qua, cuộc sống dẫu dài nhưng cuộc đời mỗi người là hữu hạn. Tháng Tư ơi hãy để bạn quay lại Sài Gòn.
Tháng Tư đi… có hẹn tháng Năm về…?
Bao nhiêu năm đã trôi qua, cuộc sống dẫu dài nhưng cuộc đời mỗi người là hữu hạn. Tháng Tư ơi hãy để bạn quay lại Sài Gòn.
Tháng Tư đi… có hẹn tháng Năm về…?
"Tháng Tư. Một lời nhắn vu vơ… hẹn rồi nhưng không gặp. Uh, cuộc đời đôi lúc cũng là mạng ảo mà thôi…"
Trả lờiXóaBác Thụy ơi, em "ghét" bác Thụy.
Mà này, chị Hậu hôm qua cực xinh. Nghe nói hôm kia còn cực cực teen và xinh. Bác Thụy chán bỏ xừ.
Chỉ thiệt thôi.
@Vhlinh:
Trả lờiXóaChắc gì chị Hậu đã trách bác T mà Bí lại "ghét" bác ấy thế?
Ôi Trời, chị Hậu réo gọi người dìa mơ màng như thế này thì…có ở tận cùng của trái đất, cũng phải té dìa trình diện ngay. Văn là người, người sao văn vậy, mơ màng và dịu dàng không chịu được ;))
Trả lờiXóaVề đây, mặc áo the, đi guốc mộc, kể chuyện tình bằng lời ca dao...
Trả lờiXóaLại một lần nữa phải thốt lên chị "thiếu nữ" vô cùng! Vẫn có gì như e ấp, rụt rè.
Trả lờiXóaBên em xuân đang về, không có lời nhắn nhủ "về đây nghe em, về đây nghe em..." nhưng luôn luôn có tiếng gọi " về đây nghe con, về đây nghe con ..."
"Về đây nghe em, về đây...", lời ca cũng như lời người nhắn nhủ nghe đến nao lòng...
Trả lờiXóa@ Bí: Tối hôm ấy về KS tự ngắm đến vỡ cả gương em ạ :D
Trả lờiXóa@ VMC: chỉ được cái hiểu chị thôi :)
@ Lu, Mai, Bibo: về đi về đi...
@ Đỗ: vẫn biết áo the guốc mộc giờ là hiếm, thế mà...
Chị viết hay lắm, em đọc mà còn muốn 'dìa liền dìa liền' nè. còn ai muốn 'dìa' nữa không?
Trả lờiXóaWhoa! Loa kèn trắng khắp các phố, ngõ Hà nội, các phòng khách trong tư gia những người yêu màu trắng. Tháng tư tinh khôi loa kèn chị ơi :-)
Trả lờiXóaVhlinh: Em làm anh càng nghĩ càng đau khổ. Hu hu!
Trả lờiXóaVMC: Anh đang hy vọng và đang vui vì lời trách của Bí thì em lại làm anh ngẩn tò te ra đây này.
Hậu Khảo Cổ: Bạn viết hay thế!