BẠN GÁI
Bạn điện thọai, khi ngày gần hết.
Lâu lâu rồi chưa gặp bạn, người bạn gái thân thiết. Sau những hỏi thăm về con cái, công việc, về vài người quen, "tám" đủ thứ chuyện rồi mà nghe giọng bạn vẫn như muốn nói điều gì... Khẽ hỏi, có gì không vậy? Đằng kia bạn im lặng. Mình như nhìn thấy bạn mệt mỏi lắc đầu và đôi mắt to không giấu được nỗi buồn...
Mình vẫn biết gia đình bạn không mấy khi vui vẻ (bạn bảo, chỉ cần vui vẻ thôi, hạnh phúc xa vời lắm...), dù vật chất đủ đầy do cả hai vợ chồng cùng tạo dựng. Vậy nhưng những lời nói nặng nề, thái độ lạnh nhạt thờ ơ, những cử chỉ vô tâm vô ý của người ấy cũng chẳng hề thiếu trong cuộc sống của bạn, hàng ngày… Bạn đã bỏ qua những sự vô tâm, bạn đã tha thứ những lần xúc phạm... Vết thương trong trái tim nhạy cảm của bạn đang lên da non cứ tiếp tục bị tổn thương, không sao liền sẹo. Lấy nhau sau một thời gian dài yêu nhau, đã tưởng tìm được một nửa của mình, vậy mà đến giờ vẫn hai nửa chông chênh…
Hôm nay, chắc bạn chạnh lòng khi vẫn một mình, như mọi hôm.
Mình không biết phải chia sẻ với bạn thế nào, đành im lặng…
Chúng mình đã im lặng suốt đọan đường hun hút phía sau, nhưng còn cả một con đường dài, phía trước…?
QUAY QUA QUAY LẠI
Lâu lâu rồi chưa gặp bạn, người bạn gái thân thiết. Sau những hỏi thăm về con cái, công việc, về vài người quen, "tám" đủ thứ chuyện rồi mà nghe giọng bạn vẫn như muốn nói điều gì... Khẽ hỏi, có gì không vậy? Đằng kia bạn im lặng. Mình như nhìn thấy bạn mệt mỏi lắc đầu và đôi mắt to không giấu được nỗi buồn...
Mình vẫn biết gia đình bạn không mấy khi vui vẻ (bạn bảo, chỉ cần vui vẻ thôi, hạnh phúc xa vời lắm...), dù vật chất đủ đầy do cả hai vợ chồng cùng tạo dựng. Vậy nhưng những lời nói nặng nề, thái độ lạnh nhạt thờ ơ, những cử chỉ vô tâm vô ý của người ấy cũng chẳng hề thiếu trong cuộc sống của bạn, hàng ngày… Bạn đã bỏ qua những sự vô tâm, bạn đã tha thứ những lần xúc phạm... Vết thương trong trái tim nhạy cảm của bạn đang lên da non cứ tiếp tục bị tổn thương, không sao liền sẹo. Lấy nhau sau một thời gian dài yêu nhau, đã tưởng tìm được một nửa của mình, vậy mà đến giờ vẫn hai nửa chông chênh…
Hôm nay, chắc bạn chạnh lòng khi vẫn một mình, như mọi hôm.
Mình không biết phải chia sẻ với bạn thế nào, đành im lặng…
Chúng mình đã im lặng suốt đọan đường hun hút phía sau, nhưng còn cả một con đường dài, phía trước…?
QUAY QUA QUAY LẠI
Mỗi sáng đi chợ, quay qua quay lại số tiền mang theo bỗng hết vèo... Than với con gái, con gái nói: thì mẹ đứng im, đừng quay nữa... Vậy cả nhà treo nồi lên hết, khỏi nấu gì khỏi ăn gì, nhé?!
Một ngày làm việc, quay qua quay lại thấy thời gian đã hết mà công việc vẫn chưa xong... Than với lính, lính nói: thì cô cứ ngồi im, đừng quay nữa... Vậy các kế họach đề tài, dự án, hội thảo tọa đàm... khỏi làm, lính khỏi lãnh lương lãnh tiền, nhé?!
Một đời, quay qua quay lại đã thấy sang bên kia con dốc, sống hết mình với người mà vẫn không hiểu được con người... Than với bạn, bạn nói: thì đầu óc cứ "treo máy" lên, đừng nghĩ ngợi gì cả... Vậy mỗi đứa bọn mình sẽ sống một mình, đừng thèm liên hệ, đừng thèm quan hệ với ai với cái gì, được không?!
Chỉ riêng thời gian... quay qua quay lại, ngày tháng mất đi nhưng mình lại được thêm nhiều thứ... Tự nói với mình: đừng bao giờ cho rằng mình chỉ bị mất, mất được khôn lường, được đấy mà cũng là mất đấy... trả vay cũng không đợi đến kiếp sau...
Ráng sống sao để trả, và ráng đừng để phải vay...
Nợ tiền nợ bạc chưa hẳn là đã nợ, trả tình trả nghĩa biết bao nhiêu cho đủ...
Phải không?
Một ngày làm việc, quay qua quay lại thấy thời gian đã hết mà công việc vẫn chưa xong... Than với lính, lính nói: thì cô cứ ngồi im, đừng quay nữa... Vậy các kế họach đề tài, dự án, hội thảo tọa đàm... khỏi làm, lính khỏi lãnh lương lãnh tiền, nhé?!
Một đời, quay qua quay lại đã thấy sang bên kia con dốc, sống hết mình với người mà vẫn không hiểu được con người... Than với bạn, bạn nói: thì đầu óc cứ "treo máy" lên, đừng nghĩ ngợi gì cả... Vậy mỗi đứa bọn mình sẽ sống một mình, đừng thèm liên hệ, đừng thèm quan hệ với ai với cái gì, được không?!
Chỉ riêng thời gian... quay qua quay lại, ngày tháng mất đi nhưng mình lại được thêm nhiều thứ... Tự nói với mình: đừng bao giờ cho rằng mình chỉ bị mất, mất được khôn lường, được đấy mà cũng là mất đấy... trả vay cũng không đợi đến kiếp sau...
Ráng sống sao để trả, và ráng đừng để phải vay...
Nợ tiền nợ bạc chưa hẳn là đã nợ, trả tình trả nghĩa biết bao nhiêu cho đủ...
Phải không?
Đôi khi mình cảm được với bạn, nhưng chỉ biết im lặng sẻ chia, đứng ngoài nhìn vào mảnh vở của bạn mà mình cũng nhói đau, chỉ mong bạn được bình yên và vượt qua mà thôi.
Trả lờiXóaQuay qua , quay lại, đời người như con vụ cứ quay tít theo dòng đời, dòng thời gian chị nhỉ...làm sao mình vẫn là mình.
Chị ơi, cuộc sống lứa đôi quả thật không phải lúc nào cũng là lựa chọn đúng đắn. Khái niệm bình thường và không bình thường do con người định ra khắc nghiệt với chính con người.
Trả lờiXóaEm chia sẻ với chị những "quay đi quay lại'" trong đời. Chỉ là em cũng thấy vậy mà không viết được ra như chị thôi.
Em vẫn cho rằng chuyện hôn nhân giống như chuyện vé số, đến lúc sổ rồi mới biết mình có trúng độc đắc hay không? Khó nói quá phải không chị?
Trả lờiXóa@ Bebo: cũng như bạn từng im lặng chia sẻ với mình...
Trả lờiXóa@ VHLinh: Còn nhớ câu nói vui "hôn nhân là 1 cái lồng..." không? Lồng tre hay lồng vàng nhiều khi là do mình tự biết, em nhỉ.
@ Đậu: Có khi rất nhiều cuộc sổ số ko ai trúng độc đắc. Do vậy hy vọng trúng giải an ủi cũng tan biến... nhưng, ko có gì dễ mang lại cho người ta niềm hy vọng bằng... sổ xố :)
Thôi chị em tụi mình cứ sống và hy vọng, héng :)
Chị, hơn ai hết em cảm được từng dòng, từng câu trong entry này của chị. Nhưng riêng phần 2 em muốn khúc kết của chị dài thêm, để bớt những 'quay đi quay lại' và để cái nhìn trở về tươi sáng và đơn giản hơn.
Trả lờiXóaRiêng thời gian không quay qua quay lại bao giờ. Nó sẽ chỉ đi. Vì thế em sợ những khúc mình phí hoài cho những băn khoăn 'quay đi quay lại', cho dù đôi khi không thể tránh. Đôi khi thôi.
Em thích những câu như thế này: "Chúa ban cho chúng ta hạnh phúc và chất lên vai ta những gánh nặng, chúng ta đón nhận hạnh phúc, tại sao không chấp nhận bất hạnh?"; "Con người thường đau khổ không phải vì hiện tại mà chính vì những nuối tiếc trong quá khứ và nỗi lo âu cho tương lai. Vì thế chúng ta hãy sống cho trọn vẹn một ngày."
Bài này chị viết tâm trạng quá, nhưng hay. Thú thật là lí do tới nay em ko mặn mà lắm với chuyện gia đình yêu đương cũng bởi vì...em thấy chung quanh chỉ toàn là hạnh phúc 5 giây và đau khổ triền miên thôi. Luckily, em bận rộn công việc cả ngày, nên em cũng ko có thời gian mà suy nghĩ tại sao em ko chịu dating? em hiểu rõ ông trời ko cho ai cái gì 100% cả, nếu em may mắn có thành công nhiều trong công việc thì em nên tránh xa chuyện tình củm, vì ông trời rất công bằng. Em đếm thời gian trôi qua từng ngày, em đo lường những gì em đạt được hôm nay và tiếp theo sẽ là gì? thành công em tự thưởng mình em, thất bại thì em cũng tự gặm nhấm mình em. Người ta bảo em lập dị vì thích cô đơn mình ên, nhưng em lại thích thế. Em hiểu rõ rằng đời người ko dài để mà đem ra đánh đu.
Trả lờiXóa@ Lana: "...quay qua quay lại, ngày tháng mất đi nhưng mình lại được thêm nhiều thứ..." - chị luôn nghĩ thế và sống vì hiểu như thế :)
Trả lờiXóa@ Lu: em à, chưa tới duyên số thôi - hay như chị nói vui: Ngọc Hoàng chưa dũ sổ :) Thật ra cuộc sống cũng còn nhiều niềm vui, nhiều hạnh phúc... nhưng người ta hay nặng lòng vì những nỗi buồn, còn niềm vui lại qua mau... Hi, em đừng như bọn chị, già trước tuổi mất. Lu vốn rất hồn nhiên cơ mà :x
Có một lời hát "Nhìn theo, đường hun hút còn xa. Xin cám ơn những ngày đã qua..." Có ngày đã qua mình mới có được những người bạn đáng yêu thế này :)
Trả lờiXóa@Hậu: Chị ơi em có thấy khúc kết của chị mà, nhưng nó 'ít' quá nên em mới mong nó dài thêm đủ để đẩy hẳn qua được cái tâm trạng sau những quay đi quay lại, và cả tâm sự hôn nhân nữa.
Trả lờiXóaBuồn, bạn ạ! Và thật sự là tâm tư. Có người nói rằng cuộc đời là tổng hợp của cả bi hài kịch của sự vay-trả, dù bạn không muốn. Bạn thấy có đúng không?
Trả lờiXóaoài, chị ở ngoài đâu có thế nài. hi hi...cười nói phớ lớ, quyến rũ như mơ ấy :-D
Trả lờiXóa@ Lana, Titi: Thế, chị vẫn luôn vui mà, đúng ko :)
Trả lờiXóa@ A Thụy: Đúng ạ, vì vậy... thi thỏang hãy tâm tư thôi nhé :)