Vụn vặt đời thường (103)

@ Ở chợ có một đám cãi lộn, rồi chửi nhau. Có tới mấy người đàn ông đàn bà cãi qua chửi lại. Lúc đầu cón ông /tui, bà /tui... rồi chửi thề, rồi... xưng mày tao... 
Ở Sài Gòn 41 năm, đi miền Tây cũng rất nhiều, nghe, xem, chứng kiến cũng rất nhiều đám cãi lộn thậm chí đánh nhau. Nhưng hầu như chưa bao giờ tui thấy người Nam bộ tự xưng là "ông/bà/ bố/mẹ" và gọi đối thủ là "con". Có thể chửi thề, và "hỗn" nhất là gọi mày tao với người lớn hơn.
Trong gia đình miền Tây thì con cái hay xưng "tui" với ba má, em cũng xưng tui với anh chị. Cách xưng hô như vậy không ai coi là hỗn hào, dù cha mẹ anh chị có thể gọi con Tư hay thằng Năm... 
Bình đẳng và dân chủ khi ngay trong cãi lộn cũng không có ý định "làm cha" người khác

@ Gọi bằng Cụ rồi đâm ra kính sợ
Thần hồn nát thần tính là thế!
Truyền thuyết thời trung cổ thành sự thật hôm nay
Thế rồi “suy” điểm gở “diễn” điềm may.
Giàn khoan nó sát cửa nhà
Ai người cầm gươm báu xông ra

Hay ngồi bàn luận ta bà trong cung?

@ Từ hôm xong ĐH  trời miền Bắc, Hà Nội ấm lên rồi. Xong việc ấy thì thời tiết lại đâu vào đấy. Chỉ khổ bà con phải chịu một trận rét kinh khủng, nơi núi cao nhiều người không đủ quần áo ấm, lại có người bị "ném đá" vì "thưởng tuyết", thậm chí vì làm việc thiện.
Trong một diễn biến khác không liên quan, hai hôm nay nhà iem được nhiều bạn chia vui một cách khó hỉu: nghề khảo cổ của chị đang "có giá"!
Có ai giải thích cho iem hỉu hơm
J

@ Những ngày qua có nhiều bạn càm ràm chê bai: tại sao phải chọn người này hay người khác vi họ xấu đều như nhau? Sự "chọn lựa" của dư luận không phải là dại dột "tìm cái ít xấu hơn" mà thể hiện khát khao một thay đổi và đã không còn dửng dưng với sự trì trệ.
Có thể bạn may mắn không phải "lựa chọn" , nhưng nếu là bạn, bạn sẽ thế nào?!

@ Bác tống nói bác ấy bất ngờ vì bác ấy lại được làm tổng. Hí hí, thế thì từ bây giờ còn có chuyện gì mà bác tổng sẽ không bất ngờ nhỉ?

@ Kẻng báo yên! Mặt trận vẫn yên tĩnh. Chỉ tội cụ Rùa xả thân vì việc nhớn, ông giời đổi tính đợi sự to. Hóa ra hơi phí, nhể :D

@ Đám oánh cờ đã đến hồi kết thúc. Một bên ở vào thế chấp nhận thua vì khó bề gỡ gạc. Mấy đứa chầu hẫu bên ngoài thì vẫn chỉ chỏ bàn tán khen chê loạn cả lên. Một đứa phủi đít đứng lên bước đi mồm nói: thua rồi, xóa mẹ bàn cờ làm lại ván khác!
Đơn giản là sự thật của cuộc sống

@Càng ngày càng nhận thấy mọi cái ở con người đều không có giới hạn, nhất là sự vô liêm sỉ! Kịch ngoài đời ko có sân khấu nào sánh được.

@ Lòng vòng quá đọc mà hiểu được chít liền!  Nhưng túm lại làm đờn ông, lại là người lãnh đạo, tối thiều là đừng hèn. Tính cách HÈN thì không cách gì "chữa" được. HÈN làm người ta vừa ghét lại vừa khinh! Thà để người ta ghét mà sợ còn hơn để người ta vừa ghét vừa khinh!

@ TIN TƯỞNG tức là TIN vì TƯỞNG là như thế, như thế... 
TIN CẬY tức là có thể NHỜ CẬY được thì mới TIN

Tiếng Việt hay thế chứ J

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LÀNG NGHỀ SÀI GÒN MỘT THỦA VANG DANH

   (Người Đô Thị Xuân Giáp Thìn 2024) Nguyễn Thị Hậu Sài gòn là một đô thị từ khi khởi lập. Tính chất đô thị của Sài Gòn không chỉ ở chứ...