Truyện ngắn của con gái: CÀ PHÊ SỮA VÀ CÀ PHÊ ĐEN



Vào quán uống nước, em luôn gọi café đen. Anh luôn gọi café sữa.
Người ta mang nước ra, luôn luôn nhầm lẫn. Anh café đen. Em café sữa.
Em nhanh tay đổi 2 món. Người bồi bàn đứng ngẩn ra, mặt đầy vẻ thắc mắc. Anh cười trừ. Đợi người ta đi, anh trách: “Sao không để người ta đi rồi em hãy đổi? Làm mất mặt anh quá!!!” Em cười phá lên: “Đằng nào cũng vậy. Đâu có gì mắc cỡ!”.
Em con gái mà lại thích café đen.
Anh con trai nhưng rất thích café sữa.
Em bảo café đen nguyên chất, tuy đắng nhưng uống rồi sẽ mang lại dư vị, mà nếu pha thêm sữa thì sẽ chẳng còn cảm giác café nữa.
Anh bảo café cho thêm tí sữa sẽ đậm mùi café hơn, lại còn cảm giác ngọt ngào của sữa…
Anh và em luôn thế. Khác nhau hoàn toàn.
Anh và em không yêu nhau. Đơn giản chỉ là bạn bè. Mà không, trên bạn bè 1 chút. Gần giống như tình anh em.
Nhưng em không chịu làm em gái anh. Em bảo, em gái có vẻ phụ thuộc vào anh trai, có vẻ yếu đuối, có vẻ… hàng trăm cái “có vẻ” và em không đồng tình.
Anh cũng không muốn anh là anh trai của em. Anh trai suốt ngày phải lo cho em gái, bị nhõng nhẽo, vòi vĩnh đủ thứ. Anh không thể kiên nhẫn.
Lâu lâu em hẹn anh ra ngoài đi uống café. Em café đen, anh café sữa.
Thỉnh thoảng buồn buồn anh lôi em đi vòng vòng, rốt cuộc cũng đến quán nước. Anh café sữa. Em café đen.
Anh có bạn gái. Bạn gái anh xinh xắn, rất dịu dàng, nữ tính. Đi với anh giống như 1 con thỏ non yếu ớt. Anh tự hào bảo, cô ấy không “ba gai”, bướng bỉnh như em.
Em có bạn trai. Bạn trai em đẹp trai, galant, luôn chiều chuộng em. Đi với em, anh ấy không bao giờ khiến em tức chết. Em kiêu hãnh khoe, anh ấy thực sự là chỗ dựa vững chắc.
Hai cặp thỉnh thoảng gặp nhau. Em vẫn café đen. Anh luôn café sữa.
Bạn trai em nói, anh đổi ly cho em. Em không chịu, café đen là sở thích của em.
Bạn gái anh thắc mắc, anh không uống café đen như những người con trai khác. Anh nhún vai, café sữa hợp khẩu vị với anh.
Trong lúc nói chuyện, thường thường anh và em vẫn cãi nhau. Bạn trai em luôn là người hòa giải. Bạn gái anh dịu dàng nói anh phải biết nhường nhịn con gái.
Cuối cùng anh là anh. Em vẫn là em.
Anh chia tay bạn gái. Cũng có thời gian chông chênh. Nhưng anh không hối tiếc. Anh và cô căn bản không hợp nhau. Dù cô ra sức chiều chuộng anh, nhưng anh vẫn thấy thiếu thiếu cá tính gì đó. Mà cá tính thiếu ấy mới thật sự hấp dẫn anh.
Em chia tay bạn trai. Có một lúc cảm thấy trống vắng. Nhưng em không hối hận. Em và bạn trai không tìm được tiếng nói chung. Dù anh ấy không khiến em bực mình, ít khi gây sự với em. Nhưng em vẫn thấy thiếu thiếu. Mà “thiếu thiếu” ấy làm em chán nản.
Anh và em không hẹn mà gặp nhau ở quán café cũ.
Em gọi café đen.
Anh gọi café sữa.
Người bồi đã quen với 2 người. Anh ta không để nhầm chỗ nữa.
Anh yên lặng. Em cũng không nói. Đợi người bồi đi, anh kéo ly café đen về phía mình, đẩy ly café sữa về phía em.
Hôm đó 2 người uống thử “khẩu vị” của người kia.
Đêm ấy, anh nhắn tin cho em “Café đen hay thật! Anh bắt đầu thấy thích nó!”
Em nhắn tin lại cho anh “Café thêm sữa cũng rất tuyệt vời. Em sẽ uống café sữa…”
Sau đó em và anh luôn đi cùng nhau, bất luận ở đâu, em cũng luôn gọi café sữa cho em và không quên gọi café đen cho anh…
Café đen hay café sữa đều là café, phải không?
Tình yêu đắng hay tình yêu ngọt đều là tình yêu… chẳng phải sao???

Mai Quyên

13 nhận xét:

  1. Truyện này con gái viết từ khi học năm thứ 2 đại học, bị "chôm" về nhiều nhà ko thèm ghi nguồn, thậm chí bị lấy đăng báo dưới tên người khác. Mình bảo con gái: vô tư đi con ạ, để trên mạng thì người ta có thích mới lấy của mình :))

    Trả lờiXóa
  2. Chị nói rất đúng: Những kẻ bất tài chỉ chôm chỉa được vài lần. Những người có tài thì bị chôm cái này, có thể sáng tạo ra cái khác. Học năm thứ 2 mà đã viết được thế này, thì... sắp vượt qua mẹ rồi.

    Trả lờiXóa
  3. Nhẹ nhàng và trong sáng quá.
    Phảng phất 1 triết lý về hạnh phúc!

    Trả lờiXóa
  4. hay quá, có suy tư, có hồn nhiên, nói chung theo em là vừa đủ vị cà phê :D hâm mộ rùi ạ.

    Trả lờiXóa
  5. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  6. @ VMC: nhờ vậy mà cháu gái chú viết nhiểu hơn, dịch hay hơn đấy ạ :)
    @ Chu Nam Cuong: Mình cũng vui khi con gái nhìn đời bằng con mắt nhẹ nhàng như thế :)

    Trả lờiXóa
  7. @ Gấuxx: blog của tác giả nè, làm wen với nhau đi nhé :)
    http://dennisqlangthang.blogspot.com/

    Trả lờiXóa
  8. Con gái tài hoa thế! Chắc cũng xinh lắm chị nhỉ :-)

    Trả lờiXóa
  9. Thực lòng, lâu lắm rồi tôi mới đọc một truyện ngắn đẹp, nhẹ nhàng và đáng yêu đến thế. Tôi thích lắm!

    Kể một chuyện ngoài lề: Chỗ tôi làm tờ tạp chí tiếng Anh. Tên nó là Vietnam Pathfinder. Tạp chí có 2 Bộ phận: Biên tập và Quảng cáo. Biên tập có 3 cô gái (một cô người Úc) rất hợp và khoái đi với 3 cậu con trai bên Quảng cáo. Ra quán: 3 cô biên tập 3 cafe đen đá. 3 ông quảng cáo 3 cái nước cam có đường. Vậy mà lần nào rủ nhau đi, họ cũng gọi nhau trước tiên. Đối tác không có trong văn phòng, họ mới rủ người khác. Thế mới hay chứ!

    Trả lờiXóa
  10. @ Em ko com` entry của cố bé !
    Thế hệ 8x,9x ..khả nẳng cảm thụ văn học ..cái nhìn lẫn suy nghĩ về cuộc đời ,con người khá său sắc , lắng đọng , chân thật & đáng yêu .
    Hứa hẹn còn nhiều điều thú vị hơn cho những entry kế tiếp ,thật đúng như lời thầy em NB - đã nói .. thời @ tre chưa kịp già mà măng non đã vướt rồi đấy ...!
    cảm ơn chị Hậu , em vốn dân sư phạm ,tuy không còn gỏ đầu h/s nhưng vẫn nhớ nghề lắm chị ơi !
    chúc chị Hậu ngày cuối tuần vui nhé !

    Trả lờiXóa
  11. @ Titi: con gái hay cười như mẹ :D
    @ A Thụy: Chỗ H làm cũng thế, các cô chuyên cà phê đen đá, các cậu chuyên... sữa đậu nành ;))
    @ Trina: Cám ơn em nhé :)

    Trả lờiXóa
  12. Truyện hay, vậy mà lần đầu em mới được đọc, cảm ơn chị Hậu nhen.

    Bên blog Quyên chưa có mục Followers :(

    Trả lờiXóa
  13. Giờ em mới biết chị Mai Quyên là con gái cô, và là tác giả của truyện ngắn này.... Ngày trước em thấy truyện hay nhưng đa phần không thấy tác giả hoặc để nguồn không chính xác, thậm chí mạo nhận... Thật là buồn

    Trả lờiXóa

NỖI ÁM ẢNH CỦA QUÁ KHỨ

  Trần Quốc Vượng   Nước Việt Nam ta hiện là một quốc gia kém phát triển về mọi mặt, vừa lạc hậu, vừa lạc điệu với một thế giới nhìn chung...