họp họp nữa họp mãi...


Hành quân xa đâu có gì gian khổ

Xe máy lạnh đâu có đổ mồ hôi

Mắt ta sáng thấy phong bì là ta mau tiến tới

Đời chúng ta đâu có họp là ta cứ đi

Có tuần họp 5 ngày đủ 10 cuộc. Có tuần tỷ lệ này giảm 50%... hiếm tuần nào giảm xuống dưới 30%. Bạn bảo: họp họp gì họp hoài! Mình bảo: phải có lương tâm tí chứ, lãnh lương thì phải đi họp. Nhưng cũng phải nói ngay, mình đi họp chả mấy khi có phong bì (híc).

Từ kinh nghiệm mười mấy năm hay bị họp, “và ta biết một điều thật giản dị” , phàm việc gì muốn làm được thì… đừng họp. Còn việc gì phải họp nhiều thì sẽ… không làm được/ ko ai làm. Hay nếu ko muốn làm thì cứ họp, hay do cứ họp mà ko phải làm gì, hay do ko làm gì nên cứ phải họp…. Tóm lại cứ quẩn quanh quanh quẩn khứ hồi như thế!

Họp nhiều đầu óc mụ mị, rối tung, lâu dần thành mít đặc.

Họp nhiều không còn lúc nào lang thang café, ngồi nhìn lá rụng mưa rơi tơi bời chim cá cảnh…

Họp nhiều, chiều vỉa hè ly bia đắng nghét, tào lao chuyện này chuyện khác mà không sao cười nổi…

Họp nhiều, mặt mũi lúc đăm chiêu, lúc ngơ ngác như mấy anh bị vợ quản thẻ ATM vậy, lúc buồn rầu như nhà thơ đang làm thi, hay nhà thi đang làm thơ cũng rứa.

Túm lại, họp nhiều nó nhược hết cả người.

Họp nhiều nó bạc hết cả người.

Họp nhiều nó già hết cả người.

Thế mới phục ông nhà thơ Maiakopxki từ những năm 1920 đã phải kêu lên “cần phải có một cuộc họp để chấm dứt tất cả các cuộc họp” của “những người cộng sản loạn họp”. Nhưng đến nay là đầu thế kỷ 21 rồi mà vẫn chưa có cuộc họp cuối cùng ấy, đành vào bờ - lốc viết cái en - chi này, để xả bớt cái mụ mẫm, cái ngơ ngác, cái buồn rầu, cái nhược cái bạc cái già…

[entry cũ nhưng tâm trạng ko cũ :))]

9 nhận xét:

  1. Sao mà em ghét họp thế? Cầu trời khấn Phật có cách nào mà không phải họp thì tốt quá!
    Chắc chỉ có cách về hưu!
    À không, thấy bố mẹ em vẫn phải đi họp tổ hưu trí, sinh hoạt chi bộ, hội phụ nữ, hội cựu chiến bình...
    Chắc chỉ có mặc áo 6 tấm thì mới thoát họp.

    Trả lờiXóa
  2. @ VMC: Xuống dưới đó vẫn họp tiếp em ạ, nếu như vẫn trong "lãnh thổ" nước mình :D

    Trả lờiXóa
  3. Em nghĩ thế này, không biết có đúng không: Khi cần giải quyết một công việc ( chủ trương, nhiệm vụ, kế hoạch...) nào đấy, nên quyết đáp và thực hiện ngay nếu muốn nó trôi chảy.
    Bằng không, hãy đem ra họp và bàn bạc. Đảm bảo nó sẽ ít nhiều nát nhừ như tương !
    Nếu mệt mỏi vì họp nhiều quá, chị có thể ngủ :)). Đại biểu quốc hội cũng còn phải tranh thủ ngủ lấy sức trong lúc họp đó chị à.

    Trả lờiXóa
  4. Toàn những người không thích đi họp, chỉ thích đi offline thôi chị nhỉ, hihi

    Trả lờiXóa
  5. Tôi thấy nó là cái bệnh "họp", sợ lắm.

    Trả lờiXóa
  6. Chỉ khi nào Người lãnh đạo có tính quyết đoán, dám quyết đoán và sẵn sàng chịu trách nhiệm cá nhân thì cái vụ họp này mới có thể giảm được. Tôi khoái bạn ví ngơ ngác như bị vợ quản thẻ ATM lắm! Hì!

    Trả lờiXóa
  7. Em thấy tại các sếp không chịu thay đổi cách gọi đấy. Bây giờ đừng gọi là 'mời họp' nữa, đổi thành 'mời Ọp nai' đảm bảo cán cân thích - không thích sẽ thay đổi ngay.
    Lúc đó en tri này của chị Hậu sẽ đúng là en tri cũ, lạc hậu thời đại. hihi.

    Trả lờiXóa
  8. Bên em ít họp, may quớ :-D

    Trả lờiXóa
  9. @ Cả nhà: tình trạng họp nhiều dung dưỡng cho sự vô trách nhiệm. Nói chung là mệt mỏi và vô bổ, chưa kể trong khi họp còn gây ra bao chuyện mà phải có thêm cuộc họp khác để giải quyết - phần lớn lại là chuyện giữa các cá nhân.
    Trốn họp đi Ọp là thích nhất, nhất là với người ham chơi như HKC tui :))

    Trả lờiXóa

NỖI ÁM ẢNH CỦA QUÁ KHỨ

  Trần Quốc Vượng   Nước Việt Nam ta hiện là một quốc gia kém phát triển về mọi mặt, vừa lạc hậu, vừa lạc điệu với một thế giới nhìn chung...