Tạp bút, Nguyễn thị Hậu
Mỗi ngày lướt mạng ta có thể nhận ra muôn mặt của cuộc sống, và có khi, bất ngờ nhận ra khả năng “biến hóa” của chính mình.
Trên thế giới mạng ảo mà thật (lúc này lúc khác) bạn sẽ thể hiện sự
kiêu ngạo/ yếu đuối/ hài hước/ lãng mạn/ nghiêm trang/ nhạt nhẽo/ thú
vị/ độc đóan… Có thể bạn sẽ như một con người khác: nhà khoa học/ nhà
thơ, nhà văn/ nhà phê bình/ thỏai mái
bình luận về văn hóa nghệ thuật/ nhân vật/ sự kiện… Ở đó bạn có thể trở
về thế hệ tuổi Teen khi bày tỏ cảm xúc “sến như con hến” về mùa thu về
mưa về nắng… có thể bạn sẽ tự tin thể hiện mình giỏi giang/ duyên dáng/
đẹp trai/ xinh gái/… Ở đó bạn bình đẳng với tất cả khi được tự do tỏ
bày/ bộc lộ/ bức xúc/ tán thưởng/ phản đối/ tranh luận/ đồng tình…
Có khi sau những lúc lang thang trên mạng như thế, bạn thấy nỗi cô đơn
nén chặt trong mình dường như được lõang ra, nhạt đi, và nhẹ đi…
Ở
trên mạng bạn có thể nhảy từ “nhà” này sang “nhà” khác, ngó nghiêng nhìn
ngắm các chủ nhà và những mối quan hệ của họ. Có khi bạn làm quen với
người này người khác, cũng có khi bạn “cắt đứt” không thương tiếc với
một ai đó… Có khi bạn tham gia vào câu chuyện của nhà này nhà kia, có
khi đi qua không để lại dấu vết gì nhưng cũng như ngòai đời, những gì
nhận được từ thế giới mạng có thể sẽ để lại trong bạn một ấn tượng khó
phai.
Có khi sau những lúc lang thang như thế, dường như bạn càng thấy “cô đơn trên mạng” nhiều hơn…
Ở trên mạng bạn có thể nói/ viết bằng thứ ngôn ngữ do bạn lựa chọn,
không quan tâm có phải/ có đúng là tiếng Việt “chính thống” hay là thứ
ngôn ngữ “làm mất đi sự trong sáng của tiếng Việt”, chỉ cần được là
chính mình trong/ tại thời điểm đó. Dù viết gì và viết thế nào, những gì
bạn viết trên mạng chắc chắn là một phần con người bạn. Và cũng như
trong cuộc sống, những status và comment, những note và entry của bạn
cũng phải chịu sự va đập của thế giới mạng. Bạn “ném” ra cái gì thì thế
giới mạng sẽ trả lại bạn cái đó. Thật đấy! Thế giới mạng rất “tinh
tướng”, không phải cứ đạo mạo lên mặt dạy đời chê bai tất cả thì “mạng”
sẽ vì nể, hay bỗ bã tếu táo thậm chí ‘chửi” như hát hay thì “mạng” sẽ
coi thường xa lánh. Và cũng như trong đời sống, cái gì cũng có giới hạn
của nó. Để nhận ra được cái giới hạn này, ở trên mạng hay ngòai đời, đều
không dễ. Quá đi một chút, từ bỗ bã tếu táo trở nên đanh đá hỗn hào, từ
nhận xét khen chê sẽ thành tâng bốc hay mạt sát… Sự tương tác tức thời
và “không biên giới” của thế giới Mạng là một sức mạnh đồng thời cũng
có sức quyến rũ mê hoặc ghê gớm. Thế giới mạng như một tấm gương của
cuộc sống, chỉ có điều cần lưu ý, nó là tấm gương phóng đại nhiều lần
những tốt đẹp hay xấu xa của mỗi con người, của một xã hội.
Nhưng
cái làm cho con người cần đến *mạng* chính là khả năng chia sẻ và cộng
hưởng nhiều lần, từ những mối quan hệ “ảo” ở trên mạng ta có thể sẽ tìm
thấy những người bạn thật sự. Tình bạn trên mạng cũng phải chịu sự thử
thách va đập, có khi còn hơn ở ngoài đời. Vì vậy đừng ngạc nhiên khi qua
một thời gian, có người bạn *thật* lại trở thành *ảo*, mối quan hệ
tưởng bền chặt bỗng hóa như mưa bóng mây…
Biết vậy nhưng tôi vẫn
lướt mạng mỗi ngày, bởi vì Mạng cho tôi một cuộc sống phong phú đa dạng,
luôn đặt tôi trước thử thách khi đối diện tấm gương phóng đại ấy: tỉnh
táo để biết nhìn ra chân giá trị của mình, của người.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
TRAO TẶNG TÀI LIỆU HIỆN VẬT CỦA NSUT - ĐẠO DIỄN NGUYỄN NGỌC BẠCH
Lời đầu tiên, thay mặt gia đình tôi xin trân trọng cám ơn Sở Văn hóa và Thể thao TPHCM, Hội Di sản văn hóa TPHCM, Bảo tàng TP.HCM đã nhiệt...
-
Người Việt có một số thành ngữ và sự tích liên quan đến cá trê, như truyện Trê Cóc chẳng hạn. Câu chuyện không chỉ là việc Trê tranh giàn...
-
Một người bạn fb bất ngờ ra đi. Post bài thơ rất hay của bạn. Tôi biết Cao Hải Hà qua mạng Yahoo blog và sau là FB. Vài lần gặp Hà ở chỗ ...
-
Xem lại phim này, suy nghĩ khác hẳn ngày trước. Trước, cảm động vì mối tình của cha Ralph và Mecghi, cho rằng đàn bà yêu thì phải hết l...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét