Truyện 100 chữ (phần 3)

BÚA ĐẬP VÀO TAY

Nhà không có đàn ông, tất tật mọi việc bạn đều (phải) tự làm lấy. Từ việc kiếm tiền, xây nhà đến chăm con, cơm nước… bạn đều thành thạo.Vậy  nhưng có lần bạn gọi cho tôi, giọng nức nở, tôi hốt hoảng hỏi có chuyện gì… bạn nghẹn ngào không nói được. Một lúc sau nghe tiếng con bạn “mẹ con bị búa đập vào tay”, tôi lặng người.
Búa đập vào tay thì rất đau, nhưng đau đến mức phải khóc với một ai đó thì nỗi đau không chỉ là cái tay bị thương…


THỦY TINH VÀ PHA LÊ

Cửa hàng bán những chiếc bình bằng pha lê và thủy tinh. Khách thường mua bình thủy tinh vì giá rẻ hơn, nhìn qua cũng giống pha lê, nếu bị vỡ hay không thích nữa thì bỏ đi không tiếc.
Ít người mua bình pha lê, nhưng đã mua thì họ giữ gìn cẩn thận, không chỉ vì đắt tiền mà vì người ta hiểu sự kỳ công để làm ra một chiếc bình pha lê hoàn mỹ.
Tình yêu là pha lê còn những gì giống như tình yêu chỉ là thủy tinh.



HAI MƯƠI NĂM SAU

Bạn già đến thăm nhau trong Viện dưỡng lão. Chuyện cũ nhớ nhớ quên quên, bà liền kể một chuyện vui hồi xưa mỗi lần nghe cả hai đều cười rũ rượi. Bạn ngơ ngác chẳng cười tiếng nào. Thương bạn quá bà bật khóc. Bạn nhìn bà rồi bỗng cười y như ngày xưa, nước mắt bà càng ràn rụa...
Ừ, bây giờ còn cùng vui được thì vui đi, cũng đừng làm cho nhau phải rơi nước mắt. Hai mươi năm sau biết đâu chúng mình cũng vậy.




 ĐẦU TƯ

Hồi chưa li dị X. đầu tư lòng thương của mọi người bằng việc… than thở về người bạn đời.
Tự do rồi X. lập công ty đầu tư bằng tiền của người yêu X.
Công ty thua lỗ, X. lấy hoàn cảnh của mình “đầu tư” vào túi tiền của vài người khác.
Cứ vậy, không ai biết X. đang đầu tư vào chính họ để “nuôi” cái công ty chỉ còn một chức năng là giúp X. có lý do tiếp tục “đầu tư”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LÀNG NGHỀ SÀI GÒN MỘT THỦA VANG DANH

   (Người Đô Thị Xuân Giáp Thìn 2024) Nguyễn Thị Hậu Sài gòn là một đô thị từ khi khởi lập. Tính chất đô thị của Sài Gòn không chỉ ở chứ...