Vụn vặt đời thường (41)

@ Bây giờ “suy nghĩ” là một thứ xa xỉ lắm, còn "niềm tin" là thứ chỉ có trong mơ! Nếu có ông Bụt thật, ta sẽ ngồi khóc ti tỉ (như cô Tấm) để ổng hiện lên và hỏi: ớ này bà già kia ui, tại sao bà khóc như bị hóc thế ? - Bụt ui, niềm tin của con đâu? ai cho con niềm tin? (giá mà ta hỏi được Bụt một cách sến như con hến thế này “Ai cho tui tình iu?”). Bụt có thể ban cho con được ko?
Ta nghĩ rằng (lại nghĩ!!!) Bụt sẽ, hoặc ngây thơ như Maika – cô pé trên trời rơi xuống – Bụt hỏi: Niềm - tin - là - gì - cơ? hoặc giả nhời: ta còn ko có có chi mà ban cho ngươi/ Hoặc buồn rầu bảo rằng: bà ui, ở đây tui ko biết phải tìm đâu ra thứ đó để ban cho bà/ hoặc sẽ hỏi: đứa nào ăn cướp/ trấn lột niềm tin của bà, chỉ ra để Bụt cho nó một trận... Cũng có thể một cách bạo lực hơn (do ảnh hưởng các thể loại báo cướp giết hiếp), Bụt sẽ nhốt ta vào phòng kín, vừa mở bình gas cho ta chết ngạt, vừa nói: Niềm tin của nhà ngươi đây!
Nhưng khả năng nhiều hơn cả là Bụt sẽ mỉm cười bao dung (là Bụt = Budda = Phật mà), và phán: ai bảo mày già rùi mà còn ngu, cho mày chít!
Nghĩ đến đây bèn yên tâm, vì nhìn quanh thấy ai cũng như mình
 :D

@"Ai bảo cậu tớ là khỉ thì phải thích ăn chuối, hử?" (nghe trong phim họat hình)
uh, cứ thay ngườikhác khẳng định cái điều mà bản thân người ta cũng chả biết có hay không là dư lào, nhỉ :)

Mình vẫn bị con bạn "ghê gớm" nó mắng "bà ngây thơ về chính trị lắm!". Ử thật, mình công nhận vì nói chung mình thấy chính trị nó rắc rối quá, vì vậy mình hay nghĩ và hỏi những câu "ngu nhiều", ví như: Tàu nó chiếm Hoàng Sa của mình năm 1974, nếu 50 năm trôi qua, tức là đến 2024, mình ko có ý kiến, phản ứng gì - quan trọng nhất là về mặt luật pháp quốc tế, thì từ lúc đó trở đi Hoàng Sa vĩnh viễn không còn là của mình à? 
Trái đất tất nhiên không phải là "sở hữu toàn dân" rồi, phải ko ạ?!

@Mình nghĩ đơn giản thế này: thằng hàng xóm xấu tính nó lấn sang đất vườn nhà mình. Sau đấy mình chả nói năng gì, hay là cứ nhẹ nhàng thủ thỉ với nó là anh ơi đấy là đất nhà em, ông bà em để lại từ xửa từ xưa, nhà em có đầy đủ giấy tờ sổ đỏ từ thời trước… Nhưng nó cứ mặc kệ và ngày càng lấn nhiều hơn. Nhiều năm trôi qua, một ngày nó xây hàng rào sâu trong đất nhà mình. Mình ko kiện nó ra xã ra huyện ra tỉnh mà nó thì cứ lu loa đây là đất nhà nó… Đến một thời gian nó trình ra xã ra huyện ra tỉnh là nó ở trên đất ấy 50 năm rồi. Thế là XONG!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

TRAO TẶNG TÀI LIỆU HIỆN VẬT CỦA NSUT - ĐẠO DIỄN NGUYỄN NGỌC BẠCH

  Lời đầu tiên, thay mặt gia đình tôi xin trân trọng cám ơn Sở Văn hóa và Thể thao TPHCM, Hội Di sản văn hóa TPHCM, Bảo tàng TP.HCM đã nhiệt...