Dao (truyện 100 chữ)




Lưỡi dao kiêu căng vì mình sắc bén, nó luôn chê cán dao *tròn trịa* chả làm được gì. Một ngày kia lưỡi dao mỏi mệt muốn nghỉ nhưng ông chủ đã nắm lấy cán dao và mài lưỡi dao đau điếng. Lưỡi dao nhận ra chính cái sự nhẵn nhụi của cán đã giúp ông chủ sai khiến mình dễ dàng hơn, nó tức lắm nhưng chẳng làm gì được. *Dao sắc không gọt được chuôi*.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

TRAO TẶNG TÀI LIỆU HIỆN VẬT CỦA NSUT - ĐẠO DIỄN NGUYỄN NGỌC BẠCH

  Lời đầu tiên, thay mặt gia đình tôi xin trân trọng cám ơn Sở Văn hóa và Thể thao TPHCM, Hội Di sản văn hóa TPHCM, Bảo tàng TP.HCM đã nhiệt...