Dao (truyện 100 chữ)




Lưỡi dao kiêu căng vì mình sắc bén, nó luôn chê cán dao *tròn trịa* chả làm được gì. Một ngày kia lưỡi dao mỏi mệt muốn nghỉ nhưng ông chủ đã nắm lấy cán dao và mài lưỡi dao đau điếng. Lưỡi dao nhận ra chính cái sự nhẵn nhụi của cán đã giúp ông chủ sai khiến mình dễ dàng hơn, nó tức lắm nhưng chẳng làm gì được. *Dao sắc không gọt được chuôi*.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

TRÔI ĐI NHỮNG BỒNG BỀNH của hoạ sĩ Vũ Hoàng Tuấn

  Mình rất thích tranh của Vũ Hoàng Tuấn, có lẽ vì mình "cảm" cái chất dân gian hóm hỉnh, hay chất sang cả mà sâu lắng "kiểu ...