CÓ GÀ ĂN TẾT.


Hôm qua, ông bạn (nhất định không chịu) già Đỗ Trung Quân nhắn, sáng cà phê Hậu ơi, trẫm tặng gà ăn tết.
Mừng quá, vì biết khoảng hơn tháng nay lão mới “nuôi” một bầy toàn gà trống nhưng dễ thương vô cùng. Thấy tài tử giai nhân hotboy hotgirl dập dìu để lão tặng, rồi bán đấu giá làm việc thiện… thế nên thích lắm nhưng mình chả dám “mở miệng” :) Lão còn nói thêm: đảm bảo con gà này đẹp, đẹp như những gì Hậu đã làm!
Ôi giời, chơi với nhau bao năm rồi bây giờ mới nghe lão nói một nhời có cánh với mình :D .Từng chứng kiến và làm “tổ trưởng hòa giải” cho vài chuyện “gay go” của lão, lại ít khi cà phê nhậu nhẹt mà thường “cãi nhau” trên FB vì lão bức xúc nhiều chuyện rồi cứ thế phang ngang bửa củi, mình chỉ thẽ thọt: ko phải như lão biết đâu, mà như thế này thế này… Cũng có lần cáu quá mình bảo: cứ “chửi” như anh thì bố ai muốn nghe?! Lão tỉnh queo “thì để nó nghe chứ cần gì bố nó nghe!”. Thế là hết cả bực với cáu :D
Khoảng hai năm nay lão vẽ nhiều. Mình không phải dân có nghề nên chả dám nhận xét về tranh của lão, chỉ biết có nhiều bức mình thích. Có lần lão muốn vẽ trên những mảnh gốm, sành, mình bèn chỉ cho lão tìm đến khu lò gốm cổ Hưng Lợi ở quận 8. Ở đó có nhiều phế phẩm lò phù hợp để lão sáng tác. Sau đó lão vẽ tặng mình mấy bức “đàn bà” trên mảnh lu mảnh chậu bể, đẹp vô cùng. Tối chiếu đèn vô trông cực “liêu trai”. Khoe với lão, lão bảo: viết truyện 100 chữ đi 
Lần này, khi nghe lão nói, năm nay “bán” được bầy gà góp tiền cho vợ con ăn tết sau ba năm bị hạn chế mọi hoạt động nghề nghiệp có thể kiếm ra tiền; tặng cho một cô giáo bức tranh để cô tặng lại người mẹ đang bịnh nặng (khi cô hỏi mua mà lão biết cô là giáo viên cấp 2)... mình bỗng cay cay mắt… Nói gì với lão cũng thành khách sáo, chỉ bảo: may mình còn có cái đầu với đôi tay để kiếm sống tử tế lão ạ. Lão gật gù, ừ, cái gì từ đôi tay mình làm ra đều là việc tử tế, vậy là ok rồi!
Bức tranh này mình nhất định bắt lão ghi cho vài chữ, gãi đầu gãi tai lão bảo, định ghi “quý tặng, mến tặng…” nhưng thấy vừa sến vừa sáo nên chỉ ghi vậy.
Vậy thôi, nói lời cám ơn với lão cũng là vô nghĩa, mình bèn hẹn như mọi lần: bữa nào nhậu, hén!
Cứ thế lão “trẻ” nhá. Chúc lão cứ hồn nhiên mãi thế, tử tế như thế, và được nhiều “bóng hồng” hâm mộ vây quanh thần tượng như thế (cái này nói khẽ thôi, kẻo Hoa Nam cục tăng cường quản lý thì tội lão :D ).
Sài Gòn 16.1.2016
P/S. Hầu như mình không bao giờ khoe khoang, chứng tỏ là có quen biết, thân thiết với người nổi tiếng, nhất là các văn nghệ sĩ. Nhưng lần này viết ra chuyện trên vì cá nhân mình muốn cám ơn nhà thơ, họa sĩ Đỗ Trung Quân đã luôn đồng hành và hỗ trợ cùng chương trình Nhịp Cầu Hoàng Sa mà mình là một thành viên.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

160 NĂM THẢO CẦM VIÊN SÀI GÒN

  https://nguoidothi.net.vn/160-nam-thao-cam-vien-sai-gon-42825.html   Nguyễn Thị Hậu Thảo cầm viên Sài Gòn là một không gian công cộng và...