Một chuyến đi
không chờ đợi, thậm chí không tính trước, nhưng may mắn đã đi.
Đến LAX lúc
15.30, nhưng xong các thủ tục đã gần 17g, hơi băn khoăn vì hẹn bạn nên chắc bạn chờ
khá lâu. Lúc ra đến phòng khách đón, còn đang ngơ ngác tìm thì bạn đến gần: chị
Hậu phải không? A, chào G. Hai chị em thân thiết nắm tay nhau, mình và G. mới
quen nhau và đây là lần đầu tiên gặp mặt. G. đưa mình về nhà Thúy Hà, là một
người bạn – của – bạn và cũng là bạn trên mạng từ lâu của mình.
Ngay sáng hôm
sau đã có một buổi café welcome, các bạn mình gần như có mặt đông đủ nơi quán
Gypsy ở Little SG. Bước tới không gian này tưởng như đang ở một tiệm nước nào
đó ở SG khoảng những năm 75 – 80. Có gì đó như ngưng đọng ở đây: những giọng
nói, ngôn từ, những gương mặt… không xa lạ nhưng từ lâu rồi ít còn gặp ở SG.
Bạn bè lần đầu
gặp nhau nhưng đã thấy thật gần gũi…
Thời tiết
cũng như lòng người. Mới mấy bữa trước còn lạnh, mưa gió sụt sùi, ngày mình tới
Cali sáng tối hơi se lạnh như ngày thì nắng ấm, người Cali còn coi là nóng khi nhiệt độ ngoài trời khoảng 24,25 độ
C. Câu chuyện giữa những người bạn – trên - mạng giờ đây là bạn – ngoài – đời cũng ấm áp như thế.
Mình đi qua đây chỉ có 1 vali nhưng
trong đó một nửa là sách mang theo tặng bạn. Sách của mình, sách của vài tác giả
nổi tiếng mà bạn thích. Rất vui là các bạn thích món quà nho nhỏ này. Vui hơn
là nhiều bạn đọc còn nhắn qua FB mời café và… để mình ký tặng sách các bạn đã
có (nhờ mua từ VN). Với một người viết hết sức nghiệp dư như mình có lẽ đây là niềm
vui và điều bất ngờ lớn. Điều bất ngờ thứ 2 là cuốn “101 truyện 100 chữ” được
nhiều người bên này biết đến, từ trên FB và từ… việc trích in lại trên một vài
tờ báo tại đây. Viết ngắn có lợi đấy chứ, khi mà những cái mẩu ngăn ngắn của
mình có thể len lỏi vào bất cứ khoảng thời gian rảnh rỗi nào, vào bất kỳ khoảng
không gian nhỏ bé nào trong tâm trí người đọc, ở lại đó và cùng chia sẻ với
nhau ý tưởng, câu chuyện cũng như cảm xúc khi mình viết ra.
Còn chuyện gì
mà không nói đến trong những buổi café như vậy? Chuyện cũ quê nhà, chuyện bạn
bè chung, chuyện làm ăn, gia đình của bạn nơi đây, những sinh hoạt văn hóa, những
câu chuyện văn chương… Thấp thoáng sau tất cả là nỗi lòng của những người nặng
tình với đất nước, dù bây giờ như tạm quy ước là thuộc “bên này hay bên kia”
hay không là bên nào cả. Có lẽ vì vậy mà nói chuyện với nhau rất chân tình, thoải
mái và thẳng thắn. Gặp nhau ở ý tưởng
nào cũng quý, mà chưa gần nhau, thậm chí khác nhau về suy nghĩ nào cũng vẫn tôn
trọng nhau, bởi mỗi người một hoàn cảnh một quá khứ… Hình dung cho một tương
lai giống nhau đó mới là điều quan trọng.
Nhưng có một
điều mà bạn bè “chúng khẩu đồng từ” là “chị trẻ hơn nhiều so với những tấm hình
trên FB”. Hehe, với phụ nữ U 60 như mình điều đó hơn mọi liều thuốc bổ, nhờ vậy mình (sẽ) đủ sức rong chơi (và “đấu khẩu”)
trong những ngày sắp tới trên đất cờ hoa.
(11.5.2013)
Chị đến CA rồi hả chị ui? Chị có khi nào đi tạt qua xứ cao bồi TX thì réo dân xứ cao bồi 1 tiếng nhen chị !
Trả lờiXóaChúc chị có những buổi họp mặt bạn bè thật vui. Và có một chuyến đi an bình, vui vẻ nha!
Cám ơn em. Vui lắm em ạ :) Tiếc là thời gian ngắn qua chả kịp đi đâu, hic :(
XóaChị ơi đi Houston chơi đi, cả nhà Bình Thảo chờ đón chị!!!
Trả lờiXóaMuốn lắm nhưng chắc ko có dịp em ơi. Thôi để chị đón em ở SG coi bộ dễ hơn, hén :)
Xóa