"TỪ NGÀY MẸ CHO..." (note duy nhất tái bản hàng năm :))


xy năm về trước

Đêm mùa đông Hà Nội.

Một người phụ nữ đi bộ một mình từ phố Đặng Thái Thân rồi rẽ ra Tràng Tiền. Cứ khó nhọc được vài bước bà dừng lại, ôm bụng. Bà nói thầm, con ơi ráng chút xíu nghe, gần tới nơi rồi. Đích đến của bà và đứa bé đang nóng lòng muốn chào đời là Bệnh Viện C trên phố Tràng Thi. Tại đó vào khỏang giờ Sửu bà đã sinh ra một bé gái có cặp mắt to, khuôn miệng nhỏ và nước da ngăm ngăm. Sau này thỉnh thỏang bà vừa cười vừa kể “trời ơi lúc mới sanh nó xấu đau xấu đớn”, hic!

Hai tuổi. Bà hỏi con gái: lớn lên con thích làm gì? Lớn lên con thích đi hát lương! Giọng đớt đát cô bé trả lời, vì nhà trong khu tập thể của Đoàn Cải lương Nam bộ nên suốt ngày cô bé được nghe ca cải lương mà.

(Nhời bình của Hậu Khảo Cổ: eo ơi, sến từ nhỏ!)

Bốn tuổi. Bà hỏi con gái: lớn lên con thích làm gì? Lớn lên con thích đi ăn bún riêu! Suy nghĩ căng thẳng một lúc cô bé trả lời dứt khoát. A, đó là món khoái khẩu của cô nhỏ mà.

(Nhời bình của HKC: Trời ơi, tâm hồn ăn uống đã có từ rất sớm!!!)

Sáu tuổi. Bà hỏi con gái: lớn lên con thích làm gì? Lớn lên con thích đi chơi! Không chần chừ cô bé trả lời một cách nghiêm túc. Á, là vì đi học lớp 1 rồi, không được tự do chạy nhảy như ở nhà nữa mà.

(Nhời bình của HKC: Bụi đời rất hợp với tính iem!!!)

Tám tuổi. Bà nói đùa với con gái: Hôm nay má cho ăn phở, về đừng kể với chị nhé. Chạy vào nhà, cô bé nói với giọng rất vô tư lự: chị ơi, hôm nay má không cho em ăn phở đâu!

(Nhời bình của HKC: dù nhiều tính xấu nhưng còn may được cái thật thà kéo lại!!!)

Bây giờ, cô bé đã là một người đàn bà không còn trẻ nữa (ấy là hơi quá tự tin khi nói thế, lẽ ra cứ phải nói thẳng nói thật là… già rùi). Vẫn da nâu mắt to, miệng nhỏ. Vẫn sến như con sên bên cây chuối, ấy là tự nhận thế. Vẫn luôn quan tâm đến cái sự ăn uống, nhưng ăn thì ít mà lại biết nấu nhiều món khá lạ và ngon, ấy là nhận xét của hai công chúa và ông thân sinh ra chúng. Vẫn thích đi chơi nên đã chọn một cái nghề hay lang thang dù đôi lúc cũng hơi “ân hận”. Và vẫn thật thà, dù biết rằng “thật thà chịu nhiều xót xa” như lời một bài hát mà nó thường ngâm nga…

Vẫn nhời bình của HKC: Khiếp quá, ai mà chịu được một người SẾN + ĂN + CHƠI + THẬT = THÀ như thế!

Phải không…?

6 nhận xét:

  1. Hì hì, sến thật đấy. Nhưng thế mới là Hậu chứ. Chúc mừng sinh nhật Hậu nhé.
    PS: Hy vọng một ngày đẹp trời nào đó được nghe mấy câu dọng cỗ từ cô sến ngày xưa!

    Trả lờiXóa
  2. Happi birthday chị, chúc chị lúc nào cũng xinh đẹp và thành công!

    Trả lờiXóa
  3. chúc mừng chị nhé, xinh đẹp và đáng yêu mãi

    Trả lờiXóa
  4. Cám ơn cậu Long, em Gấu, em Phú nhé. Dưng mà lâu rồi chư tụ tập nhỉ :))

    Trả lờiXóa
  5. Chúc mừng chị, càng về sau càng xinh đẹp mới chit người chứ :-D

    Trả lờiXóa
  6. @ Hihi Titi luôn biết cách động viện chị, cám ơn em iu :)

    Trả lờiXóa

NGƯỜI THẦY ĐẦU TIÊN CỦA TÔI

1. Hơn bảy mươi năm trước, vào năm 1942, ba tôi tốt nghiệp trường sư phạm Lasan Taberd ở Sài Gòn và được phân về dạy tại Cái Răng, Cần Thơ. ...