NHỮNG TỜ LỊCH CUỐI


Những ngày cuối năm việc ở đâu ra mà nhiều thế không biết. Có bữa ngồi lỳ trong phòng từ sáng tới trưa từ trưa tới… tối. Có bữa chạy long sòng sọc ngoài đường. Bữa nào may mắn có mấy tiểu đệ gọi đi ăn trưa thì nhớ, ko thì lại nhịn… tiện thể giữ cái eo ơi!

Năm nào cũng thế, vào những ngày này khi bóc tờ lịch cuối cùng vẫn cứ nao nao… Còn nhớ ngày xưa bài hát “Ngày hôm qua đâu rồi” do bé Thanh Phương và Nguyễn Chánh Tín song ca, có câu “em bóc tờ lịch cũ, ngày hôm qua đi đâu?”. Uh… ngày hôm qua, tháng qua năm qua đâu rồi khi ta nhìn lại năm tháng ngày cũ…

Hồi còn ở Hà Nội, có một lần mình được bạn cùng lớp tặng một cuốn sổ lịch (hồi đó là của hiếm), trang đầu có lời ghi tặng “cả một năm trong tay, chọn một ngày đi chứ”… sau đó mình và bạn ấy cả tuần không dám nhìn nhau, hihi. Bây giờ gặp lại bạn ấy còn đùa: hồi đó tui ngỏ lời zới bà, ai biểu bà ko iu tui để lấy chồng chi xa dữ vậy. Uh, ngày tháng cũ là những ngây ngô thời học trò đấy thôi…

Năm cuối phổ thông mình học ở Sài Gòn. Ngày nhận kết quả tốt nghiệp cả đám bạn rủ nhau đạp xe qua tuốt quận Tư (hồi đó là khu vực toàn dân anh chị, ban đêm người lạ thường không dám đi vô đó). Cả bọn lang thang khắp Khánh Hội vô tới bến Bình Đông từ trưa đến tối mịt. Ở nhà má mình lo quá, bắt chị mình chở lên nhà nhỏ bạn thân kiếm, mà nó cũng đi với mình. Lúc hai đứa về đến nhà nó thì bà già mình còn ở đó. Đang xụ mặt vì bị la quá trời thì nhìn thấy bà già quần ống thấp ống cao, chân đất… leo lên ngồi sau xe honda, thế là hai đứa lăn ra cười rũ rượi… A mà từ chuyện này chị mình và anh Hai của nhỏ bạn quen nhau, sau đó tụi mình được bao ăn kem liên tục… Ngày hôm qua ở lại trong những chuyện tình cờ buồn cười như thế đấy.

Ngày tháng cũ là chuyến đi thánh địa Mỹ Sơn lần đầu tiên vào cuối năm 1979. Đi bộ gần chết chứ hồi đó đã có đường xá gì đâu. Lớp có gần hai chục mạng lếch thếch balô cuốc xẻng, lại gánh thêm buồng chuối để mà dập bia đá hoa văn… Đến khi cần thì buồng chuối chỉ còn vài trái xanh lè (mấy đứa con trai đói bụng vặt trái chín ăn hết rồi còn đâu). Ôi giời ông thầy quát om sòm, cả lớp im thin thít, xui mình ra năn nỉ ổng (vì là đứa con gái duy nhất trong lớp). Mon men đến gần chưa kịp nói gì, ổng trợn mắt “giao cho cô mỗi việc giữ chuối mà cũng không được là sao?!” Haha cả bọn cười bò lăn, ông thầy cũng phải cười, thế mà đi thực tập về cả lớp vẫn bị trừ mỗi đứa 1 điểm, hic.

[Bởi vậy lúc sau này có chiện bầu chọn Cuốc huê, mình là mình cứ bầu cho Hoa Chuối, nếu bầu Cuốc thụ thì cũng Chuối luôn vì nó có ích từ củ đến thân, hoa, lá đến trái, hehe.]

Nhiều hơn, ngày tháng đã qua ở lại trong những bản nhạc có khi chỉ là tình cờ nghe được ở đâu đó… Những ngày cuối năm tìm nghe để thấy lại tuổi thơ, thời thanh xuân, mối tình đầu, những lần chia xa, những hờn giận buồn vui, những người đã qua… để rồi chút tiếc nuối nhìn tờ lịch cuối cùng bay đi… Happy New Year của ABBA đang vang lên ngòai kia, mỗi năm lại da diết hơn.

Thời gian có bao giờ dừng lại mà mình thì vẫn thi thỏang ngóai đầu… chỉ thấy những thời khắc như lúc này trôi qua trong cuộc đời mình chưa bao giờ trọn vẹn… Không biết ở nơi nào đó có ai cũng đang một mình như mình không…

Haizzz, nếu có thì đã có rồi, bằng không thì đến cuối đời vẫn không...

2 nhận xét:

  1. Em chúc chị một Năm mới Nhiều may mắn chị nhé.
    Ước vài điều được vài điều là Hạnh phúc của chúng ta chị nhỉ?
    Em Bí béo.

    Trả lờiXóa
  2. @ Bí iu: lâu quá ko gặp em, mấy lần chị ra HN em lại đi công tác vắng. Uh chúc mừng năm mới: mọi điều may mắn sẽ đến với em và gia đình, công việc, em nhé :)

    Trả lờiXóa

NGƯỜI THẦY ĐẦU TIÊN CỦA TÔI

1. Hơn bảy mươi năm trước, vào năm 1942, ba tôi tốt nghiệp trường sư phạm Lasan Taberd ở Sài Gòn và được phân về dạy tại Cái Răng, Cần Thơ. ...