(Entry cũ, giờ chả biết cái dự án này đến đâu rồi?)
Một tuần mới lại bắt đầu. Và lại có việc "làm rối cả lòng ta" lẫn lòng tây.
Bạn hỏi: Thế có định đăng ký làm một xuất ở Tân Văn miếu không?Hừhừ, "đăng ký" là thế lào? nếu theo chủ trương của các vị xây Tân Văn miếu thì tớ đương nhiên phải được 1 xuất chứ. Cái chỗ í là cho dững 16000 tiến sĩ cơ mà, chưa kể thêm mấy chục ngàn TS nữa sẽ có, theo kế hoạch hoành tráng của ông Bộ Trưởng Bộ GD&ĐT. Vậy nên tớ cứ đặt một cục gạch vào đấy đã, còn được phân lô mặt tiền hay đường hẻm thì tính sau. Eh, mặt tiền chắc là không được, nhưng hẻm lớn thì có thể, nếu như tính theo tiêu chí thời gian: có bằng TS trước thì đứng trước, có sau đứng sau, còn có sau nữa thì đứng sau nữa... và ...
Dưng mà có khi các vị í lại có tiêu chí khác thì sao nhờ: có bằng TS (tức PTS) ở các nước XHCN cũ: đứng trước, của VN nhà mình: đứng sau, của các nước TBCN: đứng sau rốt...Hay là TS mà có chức vụ lớn: đứng trước, chức vụ nhỏ: đứng sau, ko làm gì: sau rốt...Hay là xếp theo danh sách các công trình khoa học được đăng: trên tạp chí nước ngoài: trước, sau đến t/c trong nước-cấp TƯ, rồi đến t/c các địa phương, sau rốt là những người ko viết bài lào...Hay là theo sự cống hiến cho khoa học? Nhưng xét và công nhận "sự cống hiến" thế nào? Liệu có thể (mà chắc là rất có thể) xảy ra việc có người chạy chọt để Hội đồng hay Ủy ban xét duyệt sẽ cân đong đo đếm thêm cho mình vài lạng cống hiến, như đã xảy ra trong việc xét các Danh hiệu hiện nay? Hay là TS + chức nhớn = Bia nhớn, và ngược lại?
Ừm... dắc dối gớm nhẩy! Các bác TS khác thế nào cháu ko biết. Nhưng mà nhà cháu khi nghe chuyện này thì thấy quái gở quá! Vì những lý do mà nhiều vị đã đưa ra trên báo chí mấy ngày gần đây. Ở SG lúc trước cũng có một cơ quan nào đấy hay gửi thông báo đến các TS, đề nghị điền tên, thành tích... để in thành một cuốn dày cộp, rồi các vị TS ấy mua hết dững mấy trăm nghìn. HKC tui không bao giờ khai báo gì cả, và ko bị in trong đó, tất nhiên ko tốn tiền mua sách í, khoản tiến ấy để đi café vỉa hè với bạn bè.
Cũng phải kể ngay là, HKC tui chỉ có bằng PTS trong nước cấp, bảo vệ tại một Viện Nghiên cứu ở SG. Khi chuẩn bị bảo vệ luận án thì nhà nước có chủ trương bỏ bằng PTS mà chuyển thành TS. Bạn bè cùng khóa học đã rủ: thôi bà làm đơn xin trễ hạn đi, để khi bảo vệ xong thì có bằng TS. HKC tui trả lời: thôi ạ, tớ chỉ có trình độ PTS thì thi bằng PTS, còn nếu phải đổi bằng TS, nhà nước bảo thi nữa thì nếu đủ trình độ thì đi thi nữa, ko thì thôi, sau này ko công nhận PTS cũng ko sao, vì không định dùng bằng í làm gì cả. Chẳng qua thấy mình dốt cần đi học thêm thì học thui. Và học thật để làm luận án thật. (Sau này tớ cũng viết cái này cái khác, có người khen là: TS mà viết được ghê đấy chứ! Câu ấy làm tớ sướng âm ỉ, hihi…). Về sau nhà nước cho quy đổi bằng PTS thành TS, tớ cũng chả vui hơn, cũng chỉ là “đập đít lên đời” như xe máy mà thui… TS hay PTS quan trọng là ở cái trình độ thực sự của mình chứ quan trọng gì bằng lọ bằng chai, hehe…
Trở lại chuyện bia (bọt) ở Tân Văn miếu, nếu tiêu chuẩn ko có gì thay đổi thì tớ sẽ có một chỗ ở đó. Dưng mà tính tớ lại ko thích xếp hàng, chen chúc, đừng nói đến việc xô đẩy đánh nhau để dành lấy cái gì đó, để chui vào đâu đó. Vì vậy tớ sẽ sang nhượng lại cái bia í, hay nếu có Giấy Đỏ thì tớ sẽ bán, giá hữu nghị thôi, để lấy tiền vui vẻ café và bia hơi, bia chai bia lon gì đó với bạn bè. Yên tâm, bán hay sang nhượng thì tớ cũng chuyển hẳn quyền sử dụng và tên cho người mua chứ tớ đây ko nhập nhằng mà đứng (giùm) tên trên bia (đá/ xi măng) đâu đấy nhé, dù cái bia theo tiêu chuẩn của tớ chỉ bằng bé bằng cái hộp diêm!
Nếu lúc nào đó tớ bỗng dưng… đổ đốn muốn trưng cái “danh TS” của mình thì trước khi đi theo ông bà, tớ sẽ di chúc cho con cháu ghi trên bia mộ: HKC, TS và a b c d …, giống như có cái bia mộ tớ nhìn thấy trên nghĩa trang Thủ Đức: ngày tháng năm sinh năm mất, cán bộ cơ quan nào đấy, và kết thức bằng “Tổ trưởng tổ dân phố X khu phố văn hóa Y”.
P/S. Nhân Văn bia Quốc Tử Giám được công nhận di sản văn hóa thế giới, tui lại thấy... buồn: nước mình rất hăng hái với việc làm hồ sơ di sản TG ... Vì sao mình lại cứ phải trông chờ người khác công nhận giá trị của mình nhỉ? Nếu người ta ko "công nhận" thì mình có tự biết giá trị của mình ko? Có biết gìn giữ di sản ko? hay muốn được công nhận di sản để tiện... kiếm lợi???
Bạn hỏi: Thế có định đăng ký làm một xuất ở Tân Văn miếu không?Hừhừ, "đăng ký" là thế lào? nếu theo chủ trương của các vị xây Tân Văn miếu thì tớ đương nhiên phải được 1 xuất chứ. Cái chỗ í là cho dững 16000 tiến sĩ cơ mà, chưa kể thêm mấy chục ngàn TS nữa sẽ có, theo kế hoạch hoành tráng của ông Bộ Trưởng Bộ GD&ĐT. Vậy nên tớ cứ đặt một cục gạch vào đấy đã, còn được phân lô mặt tiền hay đường hẻm thì tính sau. Eh, mặt tiền chắc là không được, nhưng hẻm lớn thì có thể, nếu như tính theo tiêu chí thời gian: có bằng TS trước thì đứng trước, có sau đứng sau, còn có sau nữa thì đứng sau nữa... và ...
Dưng mà có khi các vị í lại có tiêu chí khác thì sao nhờ: có bằng TS (tức PTS) ở các nước XHCN cũ: đứng trước, của VN nhà mình: đứng sau, của các nước TBCN: đứng sau rốt...Hay là TS mà có chức vụ lớn: đứng trước, chức vụ nhỏ: đứng sau, ko làm gì: sau rốt...Hay là xếp theo danh sách các công trình khoa học được đăng: trên tạp chí nước ngoài: trước, sau đến t/c trong nước-cấp TƯ, rồi đến t/c các địa phương, sau rốt là những người ko viết bài lào...Hay là theo sự cống hiến cho khoa học? Nhưng xét và công nhận "sự cống hiến" thế nào? Liệu có thể (mà chắc là rất có thể) xảy ra việc có người chạy chọt để Hội đồng hay Ủy ban xét duyệt sẽ cân đong đo đếm thêm cho mình vài lạng cống hiến, như đã xảy ra trong việc xét các Danh hiệu hiện nay? Hay là TS + chức nhớn = Bia nhớn, và ngược lại?
Ừm... dắc dối gớm nhẩy! Các bác TS khác thế nào cháu ko biết. Nhưng mà nhà cháu khi nghe chuyện này thì thấy quái gở quá! Vì những lý do mà nhiều vị đã đưa ra trên báo chí mấy ngày gần đây. Ở SG lúc trước cũng có một cơ quan nào đấy hay gửi thông báo đến các TS, đề nghị điền tên, thành tích... để in thành một cuốn dày cộp, rồi các vị TS ấy mua hết dững mấy trăm nghìn. HKC tui không bao giờ khai báo gì cả, và ko bị in trong đó, tất nhiên ko tốn tiền mua sách í, khoản tiến ấy để đi café vỉa hè với bạn bè.
Cũng phải kể ngay là, HKC tui chỉ có bằng PTS trong nước cấp, bảo vệ tại một Viện Nghiên cứu ở SG. Khi chuẩn bị bảo vệ luận án thì nhà nước có chủ trương bỏ bằng PTS mà chuyển thành TS. Bạn bè cùng khóa học đã rủ: thôi bà làm đơn xin trễ hạn đi, để khi bảo vệ xong thì có bằng TS. HKC tui trả lời: thôi ạ, tớ chỉ có trình độ PTS thì thi bằng PTS, còn nếu phải đổi bằng TS, nhà nước bảo thi nữa thì nếu đủ trình độ thì đi thi nữa, ko thì thôi, sau này ko công nhận PTS cũng ko sao, vì không định dùng bằng í làm gì cả. Chẳng qua thấy mình dốt cần đi học thêm thì học thui. Và học thật để làm luận án thật. (Sau này tớ cũng viết cái này cái khác, có người khen là: TS mà viết được ghê đấy chứ! Câu ấy làm tớ sướng âm ỉ, hihi…). Về sau nhà nước cho quy đổi bằng PTS thành TS, tớ cũng chả vui hơn, cũng chỉ là “đập đít lên đời” như xe máy mà thui… TS hay PTS quan trọng là ở cái trình độ thực sự của mình chứ quan trọng gì bằng lọ bằng chai, hehe…
Trở lại chuyện bia (bọt) ở Tân Văn miếu, nếu tiêu chuẩn ko có gì thay đổi thì tớ sẽ có một chỗ ở đó. Dưng mà tính tớ lại ko thích xếp hàng, chen chúc, đừng nói đến việc xô đẩy đánh nhau để dành lấy cái gì đó, để chui vào đâu đó. Vì vậy tớ sẽ sang nhượng lại cái bia í, hay nếu có Giấy Đỏ thì tớ sẽ bán, giá hữu nghị thôi, để lấy tiền vui vẻ café và bia hơi, bia chai bia lon gì đó với bạn bè. Yên tâm, bán hay sang nhượng thì tớ cũng chuyển hẳn quyền sử dụng và tên cho người mua chứ tớ đây ko nhập nhằng mà đứng (giùm) tên trên bia (đá/ xi măng) đâu đấy nhé, dù cái bia theo tiêu chuẩn của tớ chỉ bằng bé bằng cái hộp diêm!
Nếu lúc nào đó tớ bỗng dưng… đổ đốn muốn trưng cái “danh TS” của mình thì trước khi đi theo ông bà, tớ sẽ di chúc cho con cháu ghi trên bia mộ: HKC, TS và a b c d …, giống như có cái bia mộ tớ nhìn thấy trên nghĩa trang Thủ Đức: ngày tháng năm sinh năm mất, cán bộ cơ quan nào đấy, và kết thức bằng “Tổ trưởng tổ dân phố X khu phố văn hóa Y”.
P/S. Nhân Văn bia Quốc Tử Giám được công nhận di sản văn hóa thế giới, tui lại thấy... buồn: nước mình rất hăng hái với việc làm hồ sơ di sản TG ... Vì sao mình lại cứ phải trông chờ người khác công nhận giá trị của mình nhỉ? Nếu người ta ko "công nhận" thì mình có tự biết giá trị của mình ko? Có biết gìn giữ di sản ko? hay muốn được công nhận di sản để tiện... kiếm lợi???
Em lấy lại cái còm bên FB mang sang đây:
Trả lờiXóaChị ơi em không khoái vụ sang nhượng bia tẹo nào đâu. Nếu sang nhượng được thế thì tên trên bia không phải TS mà là tả phí lù các nhà 'thức thời', thích danh ảo, và có tiền (để mua bia) à? Nếu thế thì đầu năm em sẽ chẳng thích cùng trẻ con đi sờ đầu rùa Văn miếu Quốc Tử Giám nữa.
À sau này nếu có chỗ chị chỉ cho em con Rùa, í quên, Cua của bác HậuKC để tụi trẻ con chạy đến sờ xin bác tí lộc xịn nhé :)