CHUYỆN TÀO LAO (1)




Hậu khảo cổ

Chó sủa
Nhà nuôi một bầy chó, ban đêm chúng sủa ầm ĩ nếu có động tĩnh. Thế nhưng ban ngày chẳng có ai chúng cũng luôn nhấm nhẳng gầm gừ lẫn nhau… Chủ nhà bực lắm, mắng: chúng mày sủa gì lắm thế? Bọn chó tranh nhau mách: tại vì ban đêm thằng Vện với con Vàng sủa không giống như ông chủ dạy.

Ve chó
Mấy con ve bấu trên người con chó cũng tự phân chia thứ bậc. Căn cứ để xếp loại không phải theo loài to nhỏ mà theo vị trí: Con bấu trên đầu thuộc đẳng cấp cao hơn con bấu vào đuôi.
Một ngày bọn ve họp nhau lại.Thấy con ở đầu béo múp, con ở đuôi trầm trồ: Công nhận chất xám của anh hơn hẳn bọn em, thảo nào anh tìm được nơi ngon ăn quá!

Két
Nhà kia nuôi một con Két suốt ngày nó kêu nheo nhéo “ông chủ đẹp giai, ông chủ đẹp giai”.
Chim sẻ thấy vậy sà xuống hỏi “anh nói dối luôn miệng như vậy không thấy xấu hổ à?”. Két khinh khỉnh đáp: mày ngu thế thảo nào phải tự kiếm thức ăn.

Chuyện Cải
Dạo này người ta nói nhiều về em vì họ ăn em nhiều nhất. Cải Xanh vênh mặt nói.
Cải Ngọt cãi: chú tự tin quá, họ nói về chị vì dễ ăn: xào, luộc, nấu canh, lẩu đều được, không đắng cay như chú.
Cải Bắp khinh khỉnh: “báo lá cải” có nguồn gốc nước ngòai từ tôi, cô cậu biết gì mà tranh nhau.
Dưa Cải bèn nói: các em biết một mà không biết mười. Ai trồng ai tưới? Trồng lọai nào bán gì ra chợ là do ông chủ, nhá!


Chó cắn
Sếp bị chó hàng xóm cắn trộm, lính ngày nào cũng qua nhà hàng xóm theo dõi con chó. Vài ngày sau thấy nó bình thường, lính mừng rỡ nói với sếp: con chó vẫn khỏe sếp ạ, chắc sếp sẽ không bị lên cơn dại!
Sếp sầm mặt: dại là dại thế nào?
Lính vội chữa: vâng, sếp khôn thế chó dại mà cắn cũng chả ăn thua!




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

TRAO TẶNG TÀI LIỆU HIỆN VẬT CỦA NSUT - ĐẠO DIỄN NGUYỄN NGỌC BẠCH

  Lời đầu tiên, thay mặt gia đình tôi xin trân trọng cám ơn Sở Văn hóa và Thể thao TPHCM, Hội Di sản văn hóa TPHCM, Bảo tàng TP.HCM đã nhiệt...