Những gói bột pha sẵn




Chủ nhật mưa bão. Làm biếng đi chợ nên tôi vô siêu thị gần nhà, loanh quanh giữa những kệ hàng hóa đầy ắp chưa biết mua gì, bỗng nhìn thấy một ngăn xếp những gói bột pha sẵn: bột bánh xèo, bột bánh cuốn, bột bánh khọt, bột bánh bèo, bột chiên xù chiên giòn đủ lọai… Cầm một gói lên xem thử: bao bì đẹp, ghi đầy đủ công thức thành phần, hướng dẫn cụ thể cách chế biến. Ừ, mua một gói bột bánh xèo về làm thử, trời mưa này ăn bánh xèo là nhất.
Ghé quầy thức ăn tươi mua miếng thịt ba rọi, trăm gram tôm đất tươi chong, giá, hành tây, rau sống… À, miếng mỡ heo nữa chứ. Vậy là buổi trưa được bữa ăn tươi.
Bột pha nước theo tỷ lệ hướng dẫn, cho thêm chút bột nghệ và hành lá xắt nhuyễn. Thau bột màu vàng nhạt điểm xanh lá hành trông đã thấy ngon. Nhớ hồi xưa khi xay bột bao giờ cũng phải cho thêm chén cơm nguội vô xay cùng, tôi pha thêm chút bột gạo nữa. Để chi vậy mẹ?- Cho bánh giòn con ạ.
Một khay để kế bên bếp gồm: Thịt heo xắt mỏng, tôm lặt sạch râu để nguyên đầu đuôi cho đẹp, hành tây xắt mỏng, giá, miếng mỡ heo. Còn rau sống rửa sạch sắp sẵn lên đĩa bên cạnh tô nước mắm chua ngọt đã pha. Tất cả sẵn sàng cho… chiếc bánh đầu tiên.
Chảo gang bắc lên bếp cho thật nóng, cục mỡ heo xoa lên khắp chảo cho láng, hành tây, thịt heo và tôm cho vào chảo đảo nhanh tay. Một vá bột đổ nhanh vào chảo, kết hợp tay đổ bột và tay nghiêng chảo sao cho bột tròn dàn đều khắp chảo. Một nhúm giá để vào giữa. Đậy nắp vung. Khỏang 1 phút mở nắp, dùng vá lật gấp đôi chiếc bánh rồi xúc ra đĩa. Xong.
Chiếc bánh vàng đều, gìòn rụm nhất là ở rìa bánh. Nhân bánh là tổng hợp các vị béo, bùi, dai, giòn của thịt heo, bột, tôm và giá vừa chín tới. Ăn bánh xèo phải ăn nóng ngay khi vừa lấy khỏi chảo, vừa đổ vừa ăn, một người đổ có thể 3 người cùng ăn. Bánh xèo cuốn rau sống chấm nuớc mắm…ăn quên no. Khi ngán bánh xèo mặn mà còn bột thì sẽ pha thêm nước cốt dừa và đường để đổ bánh xèo ngọt, lại thấy ngon và ăn nữa được ngay.
Sau bữa bánh xèo ngon lành và… không mất công lắm, con gái nói: tuần sau mình làm bánh khọt đi mẹ. Uh, để ra chợ mua cái khuôn bánh khọt bằng đất nung. Mẹ cũng chưa đổ bánh khọt bao giờ, làm thử xem có được như bánh khọt “cô Ba Vũng Tàu” không nhé.
Ngày trước muốn ăn bánh xèo bánh khọt phải ngâm bột trước một ngày, mang đi xay hay tự xay nếu nhà có cối. Xay xong phải “bòng bột” tức là đựng bột nước trong bao vải dày và dùng vật nặng ép lên cho bột ra bớt nước. Rồi mới pha bột theo kinh nghiệm riêng từng người (tùy theo lọai gạo, ít hay nhiều nước cốt dừa…). Bây giờ chỉ còn khó ở phần đổ bánh. Các công đọan trước như ngâm xay bột, pha bột… đều được làm sẵn và có công thức cả rồi. Những “bí quyết” xay bột pha bột của từng người không còn cơ hội thể hiện nhưng bù lại là sự thuận tiện cho nhiều người nội trợ.
Từ những gói bột pha sẵn thế này dư vị những món ăn dân dã ngon lành sẽ sống lại trong nhiều ngôi nhà. Mỗi gian bếp ấm cúng hơn mỗi gia đình quây quần bên nhau nhiều hơn… điều đó thật cần thiết trong không gian thị thành vội vã về thời gian mà như lỏng lẻo hơn về các mối quan hệ con người.


4 nhận xét:

  1. Ôi chị làm em thèm quá, ực ực.

    Trả lờiXóa
  2. dung la bi gi nau an don gian, tien loi hon nhieu. Chi em phu nu bi gio hoi bi suong hihi

    Trả lờiXóa
  3. Wow, món bánh xèo bánh khọt là em mê.
    Nhớ khi còn ở bên nhà em mê ăn nên ráng đeo theo một bà bác, bán bánh xèo gần nhà, học cho được 2 món này. Lúc đó, muốn làm bánh đải khách thì phải đi xay bột rồi ngâm trước qua đêm, ngày hôm sau lại mất thời gian pha bột, chuẩn bị đủ thứ các món phụ liệu chung quanh để khi rán bánh thì tay cứ bóc nhanh từng thứ cho vào, tay cứ phải lắc cái chão cho bột lan đều để bánh được mõng giòn. Hai tay chơi chừng 2 cái chão thì một xí mình đã đổ mồ hôi mẹ mồ hôi con. Hai món dân dã này tuy mang tiếng bình dân nhưng cầu kì mất thời gian.
    Sang Mỹ, có bột pha sẵn, có chão rán ko dính nên làm khỏe hơn nhiều. Bánh chị tráng mõng vỏ trông ngon quá!

    Trả lờiXóa

LÀNG NGHỀ SÀI GÒN MỘT THỦA VANG DANH

   (Người Đô Thị Xuân Giáp Thìn 2024) Nguyễn Thị Hậu Sài gòn là một đô thị từ khi khởi lập. Tính chất đô thị của Sài Gòn không chỉ ở chứ...