SÀI GÒN, ĐÔI KHI …
Đôi khi có chuyện bực mình, chẳng nơi nào đủ ồn ào để quên đi nỗi bực tức trong lòng.
Đôi khi có chuyện vui vui, chẳng nơi nào đủ yên tĩnh để một mình lắng lại.
Đôi khi có chuyện buồn… dường như không ai đủ thời gian để ngồi bên, im lặng…
Đôi khi cảm giác cô đơn, hình như chưa ai đủ thân để có thể giận khi người ấy vô tâm…
Đôi khi không vui không buồn không bực tức… giữa đông người không đủ để mình thật sự là mình.
Đôi khi … Thế đấy.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
NỖI ÁM ẢNH CỦA QUÁ KHỨ
Trần Quốc Vượng Nước Việt Nam ta hiện là một quốc gia kém phát triển về mọi mặt, vừa lạc hậu, vừa lạc điệu với một thế giới nhìn chung...
-
1. Về nội dung - Chủ đề rất hay, đang và luôn được nhiều người quan tâm tìm hiểu, không chỉ từ góc độ “lịch sử - nguồn gốc tổ tiên” mà còn...
-
Bạn hỏi: sao đi Mỹ về im lặng thế, không thấy viết gì? Tôi đi Mỹ trong một tâm trạng nhạy cảm đến mức gần như căng thẳng. Nhờ vậy, tất cả ...
-
Một người bạn fb bất ngờ ra đi. Post bài thơ rất hay của bạn. Tôi biết Cao Hải Hà qua mạng Yahoo blog và sau là FB. Vài lần gặp Hà ở chỗ ...
Đôi khi..em không ngờ...cũng có một người ngồi chuyến xe đò từ Long Xuyên đến Sài Gòn như em hồi xưa, lại gặp nhau chốn này.
Trả lờiXóaEm rất thích "Những mảnh vỡ" chị viết. :)
Tâm trạng quá!
Trả lờiXóaNGồi buồn ta gõ đôi khi
Trả lờiXóaHết buồn ta lại hì hì...óp lai :-D
Đôi khi... giữa đông người mà cứ bảng lảng thế đấy chị nhỉ?
Trả lờiXóa