Ngày này là ngày tôi được trở về quê hương.
Từ ngày này, chiến tranh chấm dứt đồng thời cũng dập tắt tia hy vọng mong manh của bao nhiêu gia đình ở miền Bắc về sự trở về của chồng, con em mình…
Từ ngày này, chiến tranh chấm dứt nhưng bao nhiêu gia đình ở miền Nam lại phải chia ly vì người đi “học tập”, người vượt biên, người đi kinh tế mới…
Từ ngày này, những gia đình có người thân trở về sau cuộc chiến có khi lại bắt đầu một “cuộc chiến” khác. Trong cùng một nhà có bên này bên kia, có chồng khác vợ sau…
Nỗi đau và mất mát của chiến tranh và sau cuộc chiến không từ một ai. Trong gia đình tôi có nỗi đau của cả hai bên nhưng không bao giờ nói đến hai chữ “thắng thua”, không màng hai chữ "được, mất". Để làm gì khi quê hương còn đó, nghĩa tình còn đó...
Năm nào cũng vậy, ngày này tôi chỉ ở nhà thắp nhang cho những người đã khuất.
Ngoài kia là pháo hoa... Bao năm rồi tôi chỉ mong ngày này giờ này tất cả nhà thờ, chùa chiền, trên TV và radio... vang lên tiếng chuông cầu nguyện cho tất cả những người đã mất trong và sau cuộc chiến...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét