Báo Pháp luật TP xuân Mậu Tuất 2018
Tùy
bút, Nguyễn Thị Hậu
Từ lúc khởi lập Thành Gia Định cho đến khi Sài Gòn
trở thành một đô thị được quy hoạch theo kiểu phương Tây và đến ngày nay, có một
con đường được xác định ngay từ đầu và ngày càng tỏ rõ chức năng quan trọng của
nó. Đó là đường nay mang tên Cách mạng tháng Tám, bắt đầu từ bùng binh ngã sáu
“Phù Đổng Thiên Vương” ở quận 1, qua quận 3 rồi làng Hòa Hưng quận 10 đến ngã
tư Bảy Hiền quận Tân Bình.
Trên bản đồ Thành Gia Định do Trần Văn Học vẽ năm
1815 đã có “đường đi Cao Mên” thẳng tắp và là một trong hai con đường thiên lý: Đông Tây và Bắc Nam hình thành sau đó, là đường
Nguyễn Thị Minh Khai ngày nay. Trải qua các thời kỳ lịch sử với những tên gọi khác nhau nhưng nhiều
người Sài Gòn vẫn quen gọi là đường Lê Văn Duyệt – tên vị Tổng trấn thành Gia Định,
người có công lớn với Sài Gòn và miền Nam, được đặt tên đường từ năm 1955 cho đến
năm 1975.
Trên con đường này có
nhiều địa điểm quen thuộc của Sài Gòn: ngay đầu đường là bùng binh nhìn ra bến sông của
Thành Gia Định và kế bên chợ Bến Thành, một khu vực bến – chợ sầm uất gần hai
thế kỷ nay. Ở đó có bức tượng Phù Đổng Thiên Vương “nhổ tre đánh giặc”, cũng nơi bắt đầu đường
Nguyễn Trãi - “đường cái quan” đi vào Chợ Lớn và xuống đồng bằng sông Cửu Long.
Từ đây còn bắt đầu đường Lý Tự Trọng, vốn là hào nước của thành cổ Gia Định, được
đắp thành một con đường chính “song song với bờ sông” theo quy hoạch đô thị kiểu
Pháp . Trên đoạn đường CMT8 thuộc
quận 1 trước 1975 có Trụ sở Tổng liên đoàn lao công VN đối diện với trụ sở
USAID Mỹ. Đi đến giao lộ với đường Nguyễn Đình Chiểu là di tích Hòa Thượng
Thích Quảng Đức tự thiêu vào năm 1963, nay có tượng đài tưởng niệm xây dựng tại vị trí cây xăng trước
đây.
Khoảng
quanh bùng binh ngã sáu Dân Chủ là “đồng mả ngụy” liên quan đến cuộc khởi nghĩa
của Lê Văn Khôi chống lại vua Minh Mạng hồi đầu thế kỷ 19. Kế đó qua quận 10 là
Hòa Hưng – một làng cổ nổi danh nghề đúc đồng và nay có trại giam Chí Hòa cũng
“nổi danh” không kém bởi những tay anh chị đã từng vào ra ở đó. Xích xuống chút
là Cống Bà Xếp kế bên ga xe lửa và gần Chợ Hòa Hưng một thời giang hồ không kém
bên Khánh Hội quận 4.
Xuống phía Tân Bình là
khu chợ Ông Tạ nơi có nhiều người Bắc sinh sống, gần Tết mọi người đổ về đây
mua lá dong lạt tre để gói bánh chưng, còn hàng ngày các “đệ tử Lưu Linh” thường
đến đường Phạm Văn Hai đoạn giáp đường
CMT8 để mua “cầy tơ” hay bê thui – đặc sản lâu đời người Bắc mang vô Sài Gòn từ
những năm 1954 -1955, thậm chí từ trước đó. Khu vực này còn là xứ đạo, tháng 12
đèn nhấp nháy giăng ngang đường ngang hẻm, những ngôi sao sáng lung linh, xóm đạo
nhộn nhịp suốt mùa Giáng Sinh.
Vùng Bảy Hiền nơi người
Quảng lập ra làng dệt Bảy Hiền nổi tiếng, người sành ăn thường xuống chợ Bà Hoa
ở đây để thưởng thức mì Quảng và nghe những “mô tê răng rứa” đậm đặc chất Quảng
như chưa hề có vài chục năm xa quê. Khu vực này đã xảy ra trận chiến ác liệt
vào ngày cuối cùng của cuộc chiến, ngay gần bệnh viện “Vì Dân” sau đổi thành bệnh
viện Thống Nhất…
Nay, đường Trường Chinh
từ đây chạy tới ngã tư An Sương rồi tiếp tục đường xuyên Á sang Campuchia hoặc
theo vòng xoay An Sương về miền Tây… như “định hướng chiến lược” từ thời nhà
Nguyễn, tất nhiên, con đường được mở rộng hơn và khu vực này đã trở thành quận
nội đô chứ không còn là huyện ngoại thành. Khu công nghiệp mọc lên, đô thị hóa
nhanh chóng, dân cư đông hơn nhiều lần mà phần lớn là những người nhập cư.
Có thể nói đường CMT8 là con đường đi từ quá khứ của
đô thị Sài Gòn đến hiện tại và tương lai TP. Hồ Chí Minh – thành phố “đầu tàu kinh tế” của cả nước và có
vị trí trung tâm ở Đông Nam Á.
***
Tôi có hơn mười năm gắn bó với con đường này, khi ấy nhà tôi ở chung cư trong hẻm nhỏ vốn là
một nghĩa địa giải tỏa chưa lâu, gần công viên Lê Thị Riêng. Ngày dọn về xung
quanh chung cư mới xây xong mặt
bằng chưa san lấp hết, vẫn còn những hố
mộ ván hòm.
Chiều tối giữa mùa hè nóng nực, đèn bật sáng hết, không bật quạt vậy mà vẫn
nghe “lạnh ngắt”, đêm ngủ phải trùm chăn bông! Người ở chung cư mỗi ngày đều rủ
nhau xuống thắp nhang dưới bãi đất đã trống trơn, khấn “người khuất mặt khuất
mày” cho bọn trẻ đừng đau ốm cho người lớn ăn nên làm ra… Không biết là nhờ
thành tâm hay do khu đất được xây dựng hết, gần năm sau bước vô hẻm nhỏ đã thấy
ấm áp hơn.
Hơn mười năm đi lại con
đường này là hơn mười năm chịu đựng nỗi kinh hoàng mang tên kẹt xe! Đường hẹp
nhưng là đường chính gần như “độc đạo” đi về Tân Bình, Hốc Môn. Đủ
loại xe máy xe hơi xe bus xe tải… nhà cửa dân cư san sát từ mặt tiền vô hẻm nhỏ…
bất cứ chỗ nào lúc nào cũng có thể kẹt xe, giờ cao điểm sáng chiều thì không
ngày nào thoát.
Qua khỏi bùng binh công trường Dân Chủ là tới
ngã 3 Hòa Hưng, mấy hẻm quẹo vô ga xe lửa, ngã ba Tô Hiến Thành liền với chợ
Hòa Hưng, đường vào khu cư xá Bắc Hải, đoạn ngã ba Ông Tạ… Đường chính kẹt thì
các hẻm cũng tắc, mạnh ai nấy chạy, có việc qua đường này ai cũng ngán ngại. Tình
trạng này từ trước 1975, thời đó đã có dự án cải tạo mở rộng đường Lê Văn Duyệt
nhưng chưa thực hiện được. Hàng chục năm trôi qua và con đường thì ngày càng
quá tải…
Từ năm 2014 UBND TP cho
biết đã có quy hoạch đường Cách Mạng Tháng Tám lộ giới 35m và đường Trường
Chinh đoạn từ ngã ba Âu Cơ (Q.Tân Bình-Tân Phú) đến cầu Tham Lương (Q.12) có lộ
giới 60m, tương ứng là 4 và 6 làn xe, đồng thời xây dựng tuyến metro số 2 Bến
Thành – Tham Lương. Nhưng đến nay vẫn chưa thể bắt đầu, càng để lâu giá đền bù càng cao, càng
khó giải tỏa để mở rộng hay xây dựng metro. Đó là cái vòng luẩn quẩn trong việc
xây dựng hạ tầng của một đô thị lớn, nơi mà dân cư tăng nhanh hơn gấp nhiều lần
sự phát triển của hạ tầng đường, điện, nước…
Thành phố đang mở rộng
từng ngày, “Con đường thiên lý Đông Tây” cũng đang từng ngày chờ đợi một diện mạo
mới, xứng đáng với vai trò quan trọng của nó trong quá khứ và tương lai.
Sài
Gòn 28.11.2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét