GÓC KHUẤT
Trong các tòa biệt thự, lâu đài hay trong mỗi căn phòng, mỗi ngôi nhà đều có những góc khuất. Thường là phía sau cánh cửa, dưới gầm cầu thang.
Góc khuất sau cánh cửa hiếm khi người lạ nhìn thấy, bởi chỉ khi đóng cửa lại, ngồi trong nhà mới thấy góc khuất ấy lộ ra. Có khi là cái chổi dựng ngược, có khi là một lũ quần áo dài tay ngắn ống đang mặc dở (và có cả một số thứ trang phục ko tiện kể ra…), có khi là những bức tranh lòe loẹt phản cảm hay ảnh các cô nhà nghèo trong tư thế gợi lên một số cảm giác gì đấy...
Góc khuất dưới gầm cầu thang hay được che chắn lại, thành kho chứa đồ cũ, đồ hư hỏng, ít dùng… Chỉ lúc cần thiết kho ấy mới được mở ra, và cũng hiếm khi người lạ nhìn thấy “nội tình” bên trong (hừhừ, chuột nhắt chạy sột soạt kêu chít chít, gián và kít gián hôi rình, con nhện giăng tơ đầy bụi… ắtxì liên tục…).
Và có những góc khuất khi nhìn thấy ta ko khỏi có cảm giác ngượng ngùng, như khi bước vào WC trong nhà của một người lạ, chẳng hạn.
Nói chung, trong (nhà) mỗi người, những góc khuất ấy người lạ khó thấy, khó biết. Chỉ có mình mới biết rõ nhất góc khuất của mình như thế nào. Hoặc chỉ trong một vài mối quan hệ thật thân thiết, khi mà khỏang cách tâm lý gần đến mức ta/ bạn có thể nhìn vào những “góc sau cửa”, “gầm cầu thang” của nhau mà ko có cảm giác ngại ngần…. Tuy nhiên khi ấy những góc khuất cũng bình thường như mọi chỗ khác trong ngôi nhà, tùy theo sự bố trí/ trang trí mà chủ nhân - muốn - ta - nhìn - thấy, và như ta -
cũng - chỉ - nhìn - thấy như thế: nói chung là gọn gàng, sạch sẽ, đẹp đẽ, chỉn chu, duyên dáng, hoành tráng, cầu kỳ sang trọng…
Nhưng một lúc nào đó, “bỗng dưng… thấy chán”, cái góc khuất ấy lại là nguyên vẹn phía sau cánh cửa với linh tinh các thứ có thể và ko thể kể tên, lại là cái kho đồ cũ đủ thứ vụn vặt tầm thường, thậm chí còn là cái WC lâu ngày chưa cọ rửa…
Tự nhủ, nè, chịu khó “dọn dẹp” nhé, đừng để đến khi mình tự chán mình, chỉ thấy mình là cái góc khuất cũ kỹ tối tăm toàn chuột, gián và mạng nhện...
Hừmmm, đôi lúc muốn tìm xem có loại bình thuốc xịt diệt “côn trùng” trong đầu không nhỉ...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
TRAO TẶNG TÀI LIỆU HIỆN VẬT CỦA NSUT - ĐẠO DIỄN NGUYỄN NGỌC BẠCH
Lời đầu tiên, thay mặt gia đình tôi xin trân trọng cám ơn Sở Văn hóa và Thể thao TPHCM, Hội Di sản văn hóa TPHCM, Bảo tàng TP.HCM đã nhiệt...
-
Người Việt có một số thành ngữ và sự tích liên quan đến cá trê, như truyện Trê Cóc chẳng hạn. Câu chuyện không chỉ là việc Trê tranh giàn...
-
Một người bạn fb bất ngờ ra đi. Post bài thơ rất hay của bạn. Tôi biết Cao Hải Hà qua mạng Yahoo blog và sau là FB. Vài lần gặp Hà ở chỗ ...
-
Xem lại phim này, suy nghĩ khác hẳn ngày trước. Trước, cảm động vì mối tình của cha Ralph và Mecghi, cho rằng đàn bà yêu thì phải hết l...
Tôi rất thích nhìn vào những góc khuất như thế để đánh giá sự cẩn thận của chủ nhà.
Trả lờiXóaNhưng góc khuất trong mỗi con người chúng ta thì lại chẳng ai nhìn được. Nó là khoảng không gian riêng biệt mà mỗi khi "lòng xác xơ", tại lại muốn tìm về.
@ A Thụy: "mỗi khi lòng xác xơ"... nhưng đừng có 'vật vã trở về vật vã ra đi...", nhỉ :D
Trả lờiXóa@ Đôi khi em vẫn tự hỏi & cũng tự trả lời chính mình , nên chăm chút cho góc khuất ấy hay chăng ,để mỗi khi tâm tư xáo trộn ,ta lại tìm về nương náu ,như chốn bình yên :góc khuất tâm hồn ...
Trả lờiXóaEntry nay còm xong ,lại có entry mới cho em đọc rồi , câu quen thuộc nhưng em vẫn phải gỏ thôi ,thanks chị nhé !