Bọn mình biết nhau thật ra cũng chưa lâu cậu nhỉ, khoảng 15 năm thôi chứ mấy. Đấy là sau khi mình xuất bản cuốn sách Khảo cổ học bình dân Nam bộ, trong đó có mấy bài về đồ gốm. Câu đã mua đọc và “găm” mấy câu hỏi cho tác giả.
Một dịp nào đó, Hà Phạm rủ mình lần đầu đến nhà cậu xem trưng bày những tác phẩm
gốm của cậu. Và thế là bọn mình nói chuyện như đã quen nhau từ lâu, tranh luận
mãi về gốm xưa gốm nay... Được cái cả hai đứa mình đều mê gốm đất nung, và hơn
nữa, đều “mở lòng” với những dòng gốm mới, nên kiểu gì cũng tìm được ý tưởng
chung (nếu không thì mình cũng phải “nhường” cậu, vì chả ai cãi lại được bọn tuổi
Dần, mình thật). Có lần anh Trịnh Tú nói: Cương có sự khe khắt của nhà khoa học,
còn Hậu lại có sự phóng khoáng của dân nghệ sĩ, nhưng đều nghiêm túc, nên hợp
nhau là phải.
Từ phòng khách có ngọn đèn vàng, ánh sáng luôn phản chiếu lên những đồ gốm nho
nhỏ, những bức tượng cũng nhỏ, và những ly rượu luôn óng ánh óng ánh. Ở đó mình
hay được ngồi với anh Trịnh Tú và nhiều bạn chung của cậu và mình. Mình chả là ai
so với những người nổi tiếng quanh cậu, nhưng cậu luôn dành cho mình tình cảm ấm
áp: tặng mình những tập tranh của cậu, vẽ minh họa cho nhiều tản văn đăng trên
báo của mình, rồi vẽ bìa cho cả cuốn truyện “tự sự” VẪN CÒN NHỚ NHAU. Và cậu luôn
nhắn mỗi khi biết mình ra HN “đến uống rượu nhé”.
Thỉnh thoảng bọn mình vẫn chia sẻ với nhau những nghĩ suy về di sản văn hóa và
bảo tồn như thế nào. Cậu rất yêu gốm Nam bộ... mình luôn nhớ câu này của cậu
trong một bài trò chuyện chung: “Đất nào, nước nào thì người đó, mà con người
nào thì sản phẩm đó. Người Nam Bộ làm ra gốm Nam Bộ, cởi mở đón nhận nhưng vẫn
giữ được nét đặc sắc vốn có của mình”.
Vậy mà dự định làm chung cuốn sách ĐỐI THOẠI GỐM thì mãi không thành... Vì cậu
còn nhiều việc, còn chưa thật thanh thản cho một cuộc chơi cần nhiều suy tưởng
và thật bay bổng. Nhưng cậu luôn dành cho các bậc tiền bối, cho bạn bè sự tận tâm
nhất, cả ý tưởng, sức lực và tiền bạc.
Buông tay là nhẹ nhàng cậu nhé!
Và khi gặp anh Trịnh Tú thì cậu hãy nói rằng: cái Hậu nó buồn anh và em đấy, vì
đã rủ nhau bỏ đi trước, quá sớm...
SG 17.7.2925
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét