CÁ THÁNG TƯ KHÔNG PHẢI CHUYỆN ĐÙA


Tháng Tư Sài Gòn luôn là cái tháng nóng bỏng. Sức nóng của truyền thông và mạng xã hội tháng Tư này dồn vào những thông tin về Formosa xả chất thải không qua quy trình xử lý nghiêm ngặt, cá tiếp tục chết dạt vào bờ biển từ Hà Tĩnh đã đến Đà Nẵng, xe đông lạnh vẫn mua cá chết chở đi đâu không biết, dân ven biển vẫn phải nhặt cá chết bán cho thương lái (không ra biển đánh cá được phải sống bằng cách nào đây?!), dân tình xôn xao không ăn đồ biển rồi mai mốt khỏi ăn nước mắm nữa!

Vì sao cá chết? Họp báo rồi không họp rồi họp, chỉ 10 phút để đọc thông báo, phát tờ thông báo và… kết thúc. Nguyên nhân cá chết vẫn đang tiếp tục được tìm! Nguyên nhân ơi mày trốn đâu?!

Hổm rày liên quan vụ cá chết, các lãnh đạo địa phương, bộ ngành hoặc im lặng một cách đáng phẫn nộ, hoặc trả lời giải thích loanh quanh, dân thì không hề thấy sự khẩn trương tìm hiểu nguyên nhân, giải quyết khó khăn cho người dân vùng bị thiệt hại, cũng không có bất cứ động thái nào nhằm trấn an tâm lý và ổn định sinh hoạt cho nhân dân. Sức khỏe, sinh mạng con người, đời sống ngư dân, mùa du lịch hè của vùng ven biển… Bao nhiêu thiệt hại từ cá chết nhưng “Hà Nội không vội được đâu”, tất nhiên, Hà Nội là các cơ quan có thẩm quyền và trách nhiệm giải quyết, giải thích vụ việc.

Đại diện Formosa nhỡ nhời  chọn cá hay chọn thép liền bị đuổi việc. Hehe, nhiều người bảo đáng kiếp vì dám thách thức láo lếu “người ấy và anh em chọn ai”, nhưng tôi thì cho rằng, ông ta bị đuổi việc vì đã vô tình thật thà nói ra sự thật, ít nhất là sự thật việc Formosa xả chất thải làm ảnh hưởng đến môi trường, vì nếu không ảnh hưởng thì việc gì phải “chọn”? Còn cái ảnh hưởng ấy có làm chết cá không thì… tiếp tục chờ xem nhà chức trách có tìm thấy sự liên quan hay không.

Bạn tôi vừa gọi điện, bảo: tình hình này có khi phải huy động tất cả các cặp vợ chồng Việt Nam ra tát cạn biển Đông mà tìm nguyên nhân chị ạ. Nhưng em ơi, phải là vợ chồng “thuận” với nhau cơ, nhưng ngay từ cặp vợ chồng đầu tiên của dân (tộc) ta đã không thuận, đến mức phải chia tay người mang con về núi người mang con ra biển mà sống. Mà có tát thì nước biển Đông sẽ đổ đi đâu?! 

Có anh chồng kia ăn vụng gây hậu quả nghiêm trọng bị vợ phát hiện. Cứ chối quanh cho đến khi  vợ đưa ra những thông tin khiến vợ nghi ngờ vì quá trùng hợp với chồng thì vội lấp liếm: à, cô ấy có thằng bổ mà… hình dáng và cả gien của nó giống hệt như anh!
Nếu bạn là người vợ thì bạn có tin không?!

Nguyên nhân cá chết la liệt dạt vào bờ biển miền Trung còn chưa tìm ra thủ phạm , nói như cơ quan chức năng. Dân, căn cứ vào cái gì nhìn thấy và chỉ cần chút suy nghĩ (không phải suy diễn) đểu thấy ngay phải tìm cái thằng nguyên nhân đang trốn ở địa chỉ nào! Ít nhất là hãy bắt đầu từ địa chỉ lớn nhất mà dân nghi vấn là Formosa.

Vậy nên đừng đưa ra những suy đoán kiểu chày cối nữa, hết “thủy triều đỏ” lại do “tàu nước ngoài”  thả độc ở vùng biển VN? Chất độc ấy là gì, làm chết loại hải sản nào? Tàu nước nào? Thả thuốc độc từ lúc nào?…

Cứ ăn nói thật thà, thú nhận “cạp đất” ngay và luôn như Ngọc Trinh còn hơn. Vì có thể  bị chê là “não ngắn” nhưng đừng để bị khinh là hèn!

Và cũng đừng coi thường đám đông lên tiếng vì chuyện này. Nếu hàng ngày bản thân bạn và con cháu đang  ăn mắm muối cá tôm của biển VN (họ hàng thì còn xa, chưa chắc bạn đã lo như lo cho mình và gia đình),  bạn mới hiểu sự lo lắng, thậm chí sợ hãi và phẫn nộ của người dân, dù là người “ít chữ” hay “nhiều chữ”. Đừng quên, không có những “đám đông”  bị dồn vào đường cùng như vậy thì lịch sử thế giới đã không có những sự thay đổi để được như ngày hôm nay.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

NỖI ÁM ẢNH CỦA QUÁ KHỨ

  Trần Quốc Vượng   Nước Việt Nam ta hiện là một quốc gia kém phát triển về mọi mặt, vừa lạc hậu, vừa lạc điệu với một thế giới nhìn chung...