Trích tham luận HTKH "BOT CATINAT - DI TÍCH LỊCH SỬ CỦA TP.HCM"
1. Đường
Đồng Khởi: lịch sử hình thành
và cảnh quan di sản đô thị
Trong công trình “Sài Gòn – Chở Lớn ký ức đô thị và con
người” của
nhà nghiên cứu Nguyễn Đức Hiệp, có một mục về “Đường Catinat đầu thế kỷ 20” khảo
sát
khá chi tiết về những công trình và chức năng của nó, một
số nhân vật từng sinh sống, buôn bán, làm việc tại đó.
Theo công trình “Hạ tầng đô thị Sài Gòn buổi đầu” của Trần
Hữu Quang Đây là một trong những con đường cổ xưa nhất
của Sài Gòn, có từ trước khi Pháp đến chiếm thành phố này. Con đường này do chính quyền người Việt Nam làm từ xưa hay
thậm chí có thể còn lâu hơn nữa. Nhìn trên các bản đồ cổ, ta có thể nhận thấy
con đường này dẫn thẳng từ sông Sài Gòn vào thành Gia Định (khi đó còn là thành
Bát Quát hay thành Quy).
Sau năm 1859 con đường này chỗ rộng chỗ hẹp, rải đá dăm đỏ,
hai bên đường còn những đoạn mương nước ứ đọng hôi thối... Trước 1897 con đường
này kéo dài đến tận đường Võ Thị Sáu hiện nay, nhưng từ 1897 thì đường Catinat chỉ còn từ bờ
sông đến Nhà Thờ Đức Bà. Đây là con đường đầu tiên của Sài Gòn mà Pháp cho chỉnh
trang để làm thành một đường phố của đô thị. Và từ lúc đó những trục đường
chính khác đều được làm song song với con đường này theo hướng tây bắc – đông
nam... Đường Catinat cũng là một trong những con đường đầu tiên của Sài Gòn được
tráng nhựa.
Kề từ đầu thời Pháp thuộc cho đến tận ngày nay, con đường
này luôn luôn là con một đường trung tâm mang tính chất phố thương mại và có những
tiệm thuộc hạng sang nhất của cả thành phố Sài Gòn... Tại đây có những địa điểm
nổi tiếng trong lịch sử Sài Gòn như khách sạn Continental, khách sạn Majestic,
tiệm Givral, Brodard, nhà sách Xuân Thu, hành lang thương mại Eden...
Còn theo công trình “Đô thị Sài Gòn – TP Hồ Chí Minh, khảo
cổ học và bảo tồn di sản” của Nguyễn Thị Hậu,
trục đường Đồng Khởi từ Nhà thờ Đức Bà đến Nhà hát Lớn là nơi tập trung nhiều
công trình văn hóa lịch sử, kết nối trục đường Lê Duẩn với không gian công
cộng rộng mở... là một phần quan trọng
của “vùng lõi di sản đô thị”, có những giá trị độc đáo so với những khu vực
khác. Con đường Đồng Khởi được xếp vào loại hình di sản Cảnh quan đô thị, cùng
với các tuyến đường quanh đó như Lê Duẩn, Nguyễn Huệ - Lê Lợi – Tôn Đức Thắng...
Tuy nhiên từ khoảng 2010 khu vực này đã biến đổi nghiêm trọng.
Có thể kể đến những công trình di sản trên đường Đồng Khởi
đã biến đổi hoặc không còn nữa: Hai tòa nhà lớn là Metropolitan góc Đồng Khởi –
Nguyễn Du cùng với Diamon plaza bên đường Lê Duẩn đã làm thu hẹp cảnh quan quảng
trường Công xã Paris và Nhà thờ Đức Bà, không gian khu vực này trở nên chật hẹp.
Công viên Chi Lăng xanh mát như một “vườn treo” với các quán cà phê, là không
gian công cộng, một “chiếu nghỉ” trên con đường đi bộ Đồng Khởi cũng bị biến đổi trở thành “mặt tiền” của
công trình hình khối đồ sộ là Trung tâm thương mại Vincom.
Khu hành lang
thương mại Eden biến mất cùng những thương hiệu nổi tiếng như Givral, La
Pagoda, nhà sách ngoại văn Xuân Thu, rạp phim Eden... Công viên Lam Sơn trước
Nhà hát thành phố (cũng là một “chiếu nghỉ”) như một khu vườn nhỏ bao bọc bởi
những hàng cây cao vút nhưng cũng biển đổi do hàng cây bị chặt, bùng binh Cây
liễu trên đường Nguyễn Huệ kế đó cũng không còn. Khu chung cư cổ góc Đồng Khởi
– Lê Thánh Tôn được xây mới và trở thành một phần của Ủy ban nhân dân TP.
Nhiều công trình mới, cao tầng, kiểu dáng hiện đại đã hiện
diện trên con đường cổ xưa nhất của thành phố. May mắn là đến nay còn vài ngôi
nhà phố, Nhà hát thành phố, vài khách sạn như Continental, Majestic, vài công
trình khác như “Dinh Thượng thư” góc Lý Tự Trọng – Đồng Khởi, và “bót Catinat”
số 164 Đồng Khởi. Nhưng cả con đường không còn là một tổng thể thống nhất về cảnh
quan và kiến trúc như xưa.
Hiện
trạng khu trung tâm TP. Hồ Chí Minh phản
ánh xung đột điển hình giữa phát triển và bảo tồn di sản ở vùng lõi di sản đô thị Sài Gòn. Chính vì vậy, việc xếp hạng để có thể bảo
tồn và phát huy giá trị một cách hiệu quả cho công trình “Bót Catinat” tại 164
Đồng Khởi càng có ý nghĩa quan trọng trong việc gìn giữ di sản văn hóa đô thị
Sài Gòn – TP. Hồ Chí Minh.

Hình
1. Vị trí công trình (Nguồn: https://www.bookingservice.com.vn/khu-dat-vang-164-dong-khoi-sap-duoc-giai-cuu-.html
)
2.
Những giá trị cơ bản của công trình “Bót Catinat” tại 164 Đồng Khởi
2.1
Giá trị kiến trúc – cảnh quan
Bót Catinat nay là trụ sở của Sở Văn hoá – Thể thao TP. Hồ Chí
Minh toạ lạc tại 164 Đồng Khởi (Q.1) nay thuộc phường Bến Nghé, nằm ngay đầu
phía bắc đường Đồng Khởi (đường Catinat xưa), góc giao Nguyễn Du (xưa là Taberd), bắt đầu
từ Quảng trường Công xã Paris phía trước Nhà thờ Đức Bà và Bưu điện TP. HCM,
hướng xuống sông Sài Gòn đến Bạch Đằng, đường Tôn Đức Thắng.
Vị trí này với 3 mặt tiền Nguyễn Du, Đồng Khởi và Lý
Tự Trọng, mặt còn lại giáp với trường Trần Đại Nghĩa, diện tích 9.800m2, thuộc
khu vực “đất vàng” tại trung tâm thành phố,
trên trục đường có các công trình có giá trị lịch sử - văn hoá và một số công
trình hiện đại được coi là “điểm nhấn” của khu vực trung tâm.
Từ góc độ di sản kiến trúc, có
thể nói di tích Bót Catinat là một trường hợp tiêu biểu của kiến trúc công sở
thuộc địa thực dụng – thích nghi khí hậu, vừa giữ chức năng hành chính, vừa gắn
với lịch sử đô thị đầy biến động. Giá trị lớn nhất không nằm ở “hình thức mỹ lệ”,
mà ở tầng ký ức và cấu trúc gắn kết với cảnh quan đô thị Đồng Khởi. Đồng Khởi
là “đường di sản” tập trung dày đặc công trình biểu tượng (Nhà hát Thành phố, Dinh
Thượng thư, Continental, Majestic...).
Công trình 164 Đồng Khởi nằm ở vị
trí mốc mở đầu của trục, góp phần giữ đường gãy khối thấp – trung tầng ở đầu phố
để tôn tầm nhìn về cụm Nhà thờ Đức Bà – Bưu điện. Việc giữ hình thái lộ giới,
cao độ khối tích, và khoảng lùi tại 164 Đồng Khởi vì vậy có tác dụng cảnh quan
đô thị vượt ra ngoài bản thân tòa nhà.

Hình
2. Một công trình di sản giữa “rừng” công trình hiện đại.
Nguôn:https://baodautu.vn/batdongsan/tai-sao-dai-gia-ngoai-bo-chay-khoi-dat-vang-d25422.html
2.2
Giá trị Lịch sử – ký ức đô thị
Nhà nghiên cứu Nguyễn Đức Hiệp dựa vào thống kê Niên giám
và nghiên cứu nhiều nguồn tư liệu, đã cho biết công trình tại 164 Catinat khởi
dựng 1881, ban đầu (1905 – 1906) dùng
làm nơi thu ngân địa phương (Recette locale). Từ 1907 –
1917 là nơi ông bà Descourtis – thâu ngân đặc biệt – tọa lạc. Từ 1912 trở đi là
Kho bạc, Nha ngân khố (Trésor public). Sau này tòa nhà ngân khố trở thành bót cảnh sát của an
ninh (La surete) sau khi Kho bạc mới được xây dựng trên đường Charner (đường
Nguyễn Huệ). Kế bên số 164 Catinat là số 162, theo Niên giám 1905, 1906 là
Cadastreet topographie (Nhà Địa dư), đến 1912 là Commissariat central de police
(Trụ sở trung ương cảnh sát) do ông M. Lecoeur lãnh đạo.
Theo
nhà nghiên cứu Tim Doling -
tác giả một cuốn sách hướng dẫn du lịch di sản TP. Hồ Chí
Minh được nhiều người tìm đọc:
Năm 1917, trụ sở cảnh sát này được mở rộng đến số 164 phố
Catinat, nơi sau này trở thành Sở Cảnh sát và Sở An ninh. Năm 1933, những kế
toán viên cuối cùng được chuyển khỏi số 166 phố Catinat và toàn bộ khu nhà
(162, 164 và 166) được xây dựng lại theo hình dạng hiện tại thành trụ sở Sở An
ninh tại số 164 phố Catina.
Từ
1954 – 1975 nơi đây nổi tiếng là một nơi tàn bạo đến đáng sợ; người
ta nói rằng nhiều tù nhân bị giam giữ trong các phòng giam này đã bị tra tấn
trước khi được chuyển đến nơi ở lâu dài hơn là Maison centrale (Nhà tù Trung
tâm) trên đường La Grandière, nay là đường Lý Tự Trọng. Nằm rất gần Nhà thờ
Chính tòa, Bót Catinat được những tù nhân bất hạnh mô tả là "Địa ngục bên
cạnh thiên đường". Sau năm 1975, một tấm biển bên ngoài lối vào chính của
tòa nhà cho chúng ta biết (bằng tiếng Việt) rằng ngay sau Cách mạng Tháng Tám,
lá cờ Việt Minh đã tung bay trên Bót Catinat từ ngày 26 tháng 8 đến ngày 23
tháng 9 năm 1945, khi Pháp, với sự hỗ trợ của Anh, tái chiếm các tòa nhà công cộng
ở Sài Gòn. Sau đó, Bót Catinat tiếp tục chức năng ban đầu của nó.
Từ
sau 1975 toà nhà là trụ sở của Sở Văn hoá – Thể thao TP. Hồ Chí Minh.
Hiện
nay sự biến đổi, mất mát nhiều công
trình trên đường Đồng Khởi và những con đường ở khu vực trung tâm đã làm mất đi
những di sản vật thể gắn liền với nhiều sự kiện lịch sử, các nhân vật lịch sử,
văn hóa một thời. Nó cũng làm suy giảm giá trị văn hóa phi vật thể của khu vực
này: đó là sinh hoạt cộng đồng ở vỉa hè, công viên gồm buôn bán, giao tiếp, giải
trí, dạo chơi đi bộ... tạo nên “hồn đô thị” đặc trưng của từng thành phố. Từ
đó, một phần “ký ức đô thị” Sài Gòn dần biến mất, để lại biết bao sự tiếc nuối.
Tuy
không đẹp như các di sản khác trên đường Đồng Khởi, nhưng công trình 164 Đồng
Khởi đã trở thành một phần ký ức lịch sử – chính trị của thành phố. Cùng với
nhiều công trình lịch sử - văn hóa khác trên con đường Đồng Khởi góp phần tạo
nên một “vùng ký ức đô thị” Sài Gòn. Dù vậy nhưng cho đến nay công trình “Bót Catina 164
Đồng Khởi” chưa được xếp hạng di tích của TP. HCM.
Khu
“đất vàng” này từng quy hoạch tái phát triển (tổ hợp thương mại – khách sạn), tuy chưa thực hiện nhưng cho đến nay khu vực này vẫn có
giá trị về bất động sản thuộc hàng cao nhất thành phố, luôn là “đích đến” của
nhiều nhà đầu tư địa ốc. Vì vậy, trước hết cần khẩn tập hợp, nghiên cứu hồ sơ để xếp hạng
di tích Lịch sử - Văn hoá cấp thành phố cho công trình này, bảo tồn và phát huy
giá trị theo định hướng giữ công năng “công sở” của công trình.