Tôi vừa được nhà thơ Nguyễn Duy tặng hai tập thơ mới: “Vợ ơi” gồm những bài thơ anh Duy viết cho vợ, và “Con đường trong giọt sương” là tập thơ - ảnh của con trai anh – Nguyễn Duy Sơn.
Sơn mất tháng 4.2018, khoảng gần một năm sau (3.2019) thì chị Hào – vợ anh Duy cũng mất sau một thời gian bệnh nặng. Hai tập thơ này anh Nguyễn Duy thực hiện rất cẩn thận với tất cả tình yêu dành cho vợ và con trai – tình yêu mà khi hai người còn sống có lẽ anh ít khi nói ra bằng lời.
Sơn mất tháng 4.2018, khoảng gần một năm sau (3.2019) thì chị Hào – vợ anh Duy cũng mất sau một thời gian bệnh nặng. Hai tập thơ này anh Nguyễn Duy thực hiện rất cẩn thận với tất cả tình yêu dành cho vợ và con trai – tình yêu mà khi hai người còn sống có lẽ anh ít khi nói ra bằng lời.
Khi đọc tập thơ VỢ ƠI có lẽ không ít phụ nữ phải thầm “ghen tỵ” với chị Hào. Bởi vì hiếm ai có thể thổ lộ tình yêu, lòng biết ơn, lời xin lỗi với vợ một cách giản dị, chân tình mà âu yếm và da diết như vậy. Với nhiều phụ nữ, sự thấu hiểu và sẻ chia luôn được coi là biểu hiện của tình yêu, nhờ vậy cực khổ mấy họ cũng chịu được. Chị Hào đã luôn nhận được tình cảm đó của anh Nguyễn Duy trong suốt cuộc đời vất vả của mình.
CON ĐƯỜNG TRONG GIỌT SƯƠNG là một tập thơ rất LẠ và ĐẸP cả về trình bày, về hình ảnh của chính tác giả và cả thơ. Hầu hết là những bài lục bát có bốn câu thôi nhưng là suy tư về cuộc đời, tình yêu thấp thoáng mà sâu đậm, ký ức quê nhà... Nỗi cô đơn của Sơn đầy ắp nhưng dường như Sơn cứ muốn giấu bằng cách làm nhòa nó đi. Nếu hai câu trên hé lộ chút gì như sâu thẳm riêng tư thì hai câu sau bình thản khép lại ngay, đôi khi thấp thoáng sự giễu nhại chính mình...
Nhưng bài thơ mở đầu tập thơ Sơn viết cho mẹ thì thật cảm động vì tình cảm của một cậu con trai thầm lặng, chu đáo, tinh tế khi chăm sóc mẹ... Sơn yêu mẹ nhiều lắm, phải chăng vì vậy mà Sơn đã nhẹ nhàng đi trước trên con đường trong vắt như giọt sương để đón mẹ, để mẹ không cô đơn ở nơi “thiên đường mù sương”... như chính câu thơ cuối cùng trong tập thơ của Sơn “hóa ra sự sống để mà cho đi”.
“Có con đường/trong giọt sương/có thiên đường/trong mù sương”. Sương mù là từ vô vàn những giọt sương kết thành, thiên đường phải chăng bắt đầu từ mỗi khoảnh khắc “cho đi” trong cuộc đời?
Xin cám ơn anh Nguyễn Duy!
Xin cám ơn anh Nguyễn Duy!
SG 2.5.2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét