Những mảnh vỡ (25)



73. Khoảnh khắc và mãi mãi
Tình cờ mình quen nhau và chỉ gặp vài lần. Một ngày bạn nhắn: những mẩu truyện mình viết rất ngắn sao lại làm bạn phải ngẫm về nó lâu đến thế.
“Những mảnh vỡ” của cuộc sống luôn có vẻ đẹp riêng dù không hoàn hảo, như dư âm của khỏanh khắc bên bạn cứ ngân mãi trong mình dù thời gian qua đã rất lâu…
74. Nàng Bân
Biết mùa Giáng sinh anh sẽ đi đến miền tuyết trắng, từ mùa thu cô đã cần mẫn đan chiếc khăn len, đôi bao tay, hy vọng khi dùng anh sẽ thấy ấm áp như có cô bên cạnh.
Anh đi rồi cô vẫn cần mẫn ngồi đan những chiếc khăn những đôi bao tay… Cuộn len mềm mại mang lại cho cô cảm giác được chạm vào hơi ấm của anh giữa Sài Gòn đầy nắng.
Ở nơi xa suốt mùa đông dài khăn và bao tay ấy chỉ nằm im trong góc va li…
75. Đừng biết buồn
Hai chị em đã có gia đình. Chồng chị làm ăn khá giả. Bên chồng em nghèo khó. Ngày giỗ cha em lật đật mang con về nhà từ bữa trước, thức khuya dậy sớm đi chợ nấu ăn. Tới giờ cúng vợ chồng chị mới về, cả nhà mừng rỡ.
Xong đám, người nhà chuẩn bị quà cho chị một giỏ bánh trái ngon lành, còn giỏ cho em là mấy món đồ ăn còn lại. Chiếc giỏ nhỏ mà bước chân em nặng trĩu.
Nghèo thì đừng biết buồn...





5 nhận xét:

  1. Truyện cuối buồn quá! Sao cùng chị em lại có thể đối xử tệ với nhau thế chứ? hic

    Trả lờiXóa
  2. Chị ơi chị em gái mà đến nỗi như trong chuyện số 75 là số hiếm. Đưa đến điều ấy cũng là do nếp nhà đó từ chẳng ra gì. Họ đã chả tình cảm gì từ khi còn là những đứa trẻ.

    Trả lờiXóa
  3. @Lana: "người nhà" :-((

    Em nghĩ Lana và Titi nhận xét trật rồi.

    Chuyện 75 rất thật. Em nhớ hồi xưa nhà giỗ ông ngoại, xong giỗ, "người nhà" theo thói quen cũng gói quà là trái cây cho các nhà khác, còn đồ ăn dư thì cho gia đình một bà bác, bác ấy nghèo nhất, thiếu ăn, sống một mình nuôi 2 con (giờ bác ấy và một người con trai cũng đã mất vì bệnh). "Người nhà" đều tin họ làm thế là hợp lý hợp tình.

    Chuyện này không buồn bằng câu kết của chị Hậu. Câu này em từng đọc một bài viết về sự nghèo rồi. Nghèo mà biết buồn hay không biết đều rất buồn.

    Trả lờiXóa

NỖI ÁM ẢNH CỦA QUÁ KHỨ

  Trần Quốc Vượng   Nước Việt Nam ta hiện là một quốc gia kém phát triển về mọi mặt, vừa lạc hậu, vừa lạc điệu với một thế giới nhìn chung...