Viết ngắn (2)

Bạn hỏi mình viết ngắn như thế nào? Hihi, mình cũng không biết, nhưng thử "sửa" một truyện sau để bạn xem nhé:

NGUYÊN BẢN: MÙA LÁ RỤNG (Nguyễn Bá Hòa, 174 chữ)

Chị là công nhân quét rác của thành phố. Thành phố đẹp với con phố dài che mát bởi hai hàng cây thẳng tắp. Nhưng khổ nỗi cứ chiều về lá rụng đầy con phố, chị quét đến khuya, quét phía trước, lá rụng phía sau… Mồ hôi nhễ nhại.

Chồng chị có chút ít chữ nhưng lại xin không được việc làm. Anh ở nhà đọc sách làm thơ, bài nào kha khá thì gửi báo họa may có ít đồng nhuận bút.

Tối nay xong công việc chị vội vã về nhà. Đèn còn sáng, chắc có chuyện gì, bởi lẽ giờ này anh ấy đã ngủ say. Chị vừa bước vào nhà anh đã hồ hởi khoe:

- Mới làm bài thơ mới, em đọc đi!

Mệt mỏi nhưng nể chồng, chị cầm tờ giấy lên xem. Mới đọc tiêu đề bài thơ “Mùa lá rụng” chị bỗng rùng mình, một cơn lạnh chạy từ sống lưng lên đỉnh đầu. Chị ngất đi trong vòng tay của anh.


BẢN HKC SỬA: MÙA LÁ RỤNG (117 CHỮ)

Chị là công nhân quét rác. Thành phố đẹp với những phố dài hai hàng cây thẳng tắp, chiều về lá rụng đầy. Quét phía trước lá rụng phía sau…chị quét mãi, mồ hôi nhễ nhại.

Chồng chị không có việc làm. Anh ở nhà đọc sách làm thơ, thi thỏang có bài đăng báo kiếm vài đồng nhuận bút.

Khuya nay chị về, ngạc nhiên vì anh còn thức. Thấy chị anh khoe:

- Mới làm bài thơ, em đọc đi!

Mệt mỏi nhưng nể chồng, chị cầm lên xem. Đọc tiêu đề “Mùa lá rụng” chị bỗng rùng mình buông tay. Tờ giấy bay bay như hàng cây trút lá…


Mình vẫn chưa ưng ý vì vẫn còn dài hơn 100 chữ :))

7 nhận xét:

  1. Chị là công nhân quét rác. Thành phố đẹp với con phố dài, có hàng cây chiều về lá rụng. Quét trước lại rụng sau...quét mãi, mồ hôi chị nhễ nhại.

    Chồng chị có học, nhưng thất nghiệp. Chỉ đọc sách, làm thơ. Thỉnh thoảng có bài đăng báo được mấy đồng nhuận bút.

    Khuya đi làm về, thấy anh còn thức. Chưa hỏi anh đã khoe:

    Mới làm bài thơ, em đọc đi!

    Mệt mỏi nhưng nể chồng, chị liếc sơ: "Mùa lá rụng" Chỉ tới đây, chị xĩu. Tờ giấy bay bay như hàng cây trút lá.

    Hic hic, mất hết hơn tiếng đồng hồ mà vẫn còn 100 chử. Pó tay rồi Hậu ơi!

    Trả lờiXóa
  2. Đã sống chậm thì ngại gì ngắn dài. "Mùa lá rụng" ý hay !

    Trả lờiXóa
  3. Vào quán chỉ thấy nhiều đàn ông, con trai. Đàn bà ... ở đâu ?

    Trả lờiXóa
  4. @ Cậu Long: ngồi ở sân bay và tạm sửa cái này trong khỏang 15 phút. Tạm sửa để ví dụ thôi chứ ko thể sửa quá khác văn phong của tác giả và cố giữ lại 1 số chi tiết rất "đắt" của tác giả.
    @ Anh Học: hihi H sống chả chậm tí nào, hơi bị nhanh là khác (ko phải sống gấp nha) :DD

    Trả lờiXóa
  5. Bạn sửa giỏi quá rồi đấy. Tôi đọc, nghĩ mãi mà chỉ bớt được một chữ anh, bằng cách thay dấu chấm bằng dấu phảy và bỏ chữ anh, ở dòng thứ 4 từ trên xuống. Hic

    Trả lờiXóa
  6. À thì ra chị đi Thanh Hóa à...:)) Múa rìu qua mắt thợ hé.

    Trả lờiXóa
  7. @ Cậu Long: Đi Quảng Tây anh ạ. Nhiều chuyện, sẽ viết :)

    Trả lờiXóa

NỖI ÁM ẢNH CỦA QUÁ KHỨ

  Trần Quốc Vượng   Nước Việt Nam ta hiện là một quốc gia kém phát triển về mọi mặt, vừa lạc hậu, vừa lạc điệu với một thế giới nhìn chung...