NHỮNG MẢNH VỠ (22)

Cúng cô hồn
Tháng bảy, cô hồn đi đến đâu cũng được ăn uống no nê, chay mặn đủ cả.
Đến một nhà kia mâm cao cổ đầy sơn hào hải vị, quần áo nhà xe tiền vàng mã cao cấp. Cô hồn sung sướng nhào vô. Bỗng qủy sứ hiện lên xua đuổi: “Nhà quan lớn chỉ cúng cho cô hồn quan lớn!”

Nhang đèn
Trên bàn thờ. Đèn chê nhang:
- Cái gì mà lập lòe như ma trơi!
Nhang đáp:
- Tui lập lòe nhưng tui tự cháy, lại còn có hương thơm.
- Thơm thì tí cũng hết. Ta đây sáng cả ngày.
Vừa nói xong mất điện, đèn tắt. Bình bông trề môi:
- Sáng nhờ điện mà cũng bày đặt chảnh!

Vu lan
Từ sáng sớm anh chị đã rối rít chuẩn bị nhang đèn hoa trái lên cúng chúa cùng món tiền công đức khá lớn. Mẹ anh hỏi: Chiều mấy giờ về để mẹ nấu cơm?
- Mẹ đừng chờ. Tụi con ăn cơm chay nhà chùa đãi.
Xe chạy. Mẹ đứng đó tần ngần. Lễ Vu lan mà mẹ vẫn một mình cơm nước như mọi ngày.

5 nhận xét:

  1. 3 "mảnh vỡ" chất lượng cao!

    Trả lờiXóa
  2. Mảnh hày hơi sắc, nghe nhoi nhói

    Trả lờiXóa
  3. Đọc cái Vu lan, nhớ mẹ! Nghĩ lại, may quá là mình chưa bao giờ để mẹ một mình như thế, cho đến ngày mẹ mất.
    Đoản văn của bạn nhắc nhở tất cả chúng ta!

    Trả lờiXóa
  4. Em vừa đọc liền xong hai cuốn, ngủ không được luôn chị ơi

    Trả lờiXóa
  5. LỄ VU LAN: Thì vậy đó chị, chạy theo cơm áo gạo tiền rồi lại việc này việc khác... rồi quên những việc ngay mình, với người thân cạnh.

    Nước mắt chảy xuôi vẫn luôn là vậy, chị à.

    Trả lờiXóa

NỖI ÁM ẢNH CỦA QUÁ KHỨ

  Trần Quốc Vượng   Nước Việt Nam ta hiện là một quốc gia kém phát triển về mọi mặt, vừa lạc hậu, vừa lạc điệu với một thế giới nhìn chung...