Ghi chép giao thừa


1. Chiều cuối năm. Quán nhỏ, ly café đen nguội, ly café đá tan hết. Họ chỉ yên lặng. Cuối cùng:

- Anh hãy dịu dàng hơn với cô ấy nhé. Đàn bà chúng em yêu bằng tai mà.

Chị mỉm cười nhưng lòng anh nhói đau.

- Em cũng đừng cả nghĩ nhé. Đàn ông bọn anh ai cũng có lúc vô tâm.

Chị nhìn lá rơi ngoài kia mà thấy đôi vai mệt mỏi của anh.

Chị về, biết mình sẽ đếm thời gian.

Anh đứng đó, nhìn theo ngút mắt.

Đến lần sau…

2. Một ngày mới đang đến... Trên tờ lịch ghi con số 14 – 2. Khác mọi năm, năm nay ngày này tờ lịch in màu đỏ. Nhưng cũng như mọi năm, ngày 14 -2 sẽ là một ngày không như mọi ngày. Có rất nhiều hoa hồng tung tăng trên phố, có rất nhiều những trái tim bằng bông, bằng bong bóng, bằng giấy trang kim màu hồng màu đỏ rực rỡ mọi ngả đường, và hương vị Socola ngọt ngào quấn quýt bên mỗi đôi lứa đang yêu...
Nếu tờ lịch không có màu đỏ, không có ghi chú, không có gì khác... thì ngày này vẫn là một ngày đặc biệt. Có lẽ ngày hôm nay ai đang yêu cũng cầu mong cho chuyện tình của mình sẽ luôn tốt đẹp như những câu chuyện cổ tích... Có lẽ ai đang yêu cũng mong 3 tiếng diệu kỳ mà người ấy nói với mình không bao giờ trở thành quá khứ…
Anh yêu em! Em yêu anh!

Uh, hãy mang đến cho người mình yêu những điều tốt lành mà giản dị – như cổ tích giữa đời thường - trước khi nghĩ đến việc sẽ làm điều gì cao siêu vĩ đại.

3. Trên tờ lịch hôm nay còn ghi ngày mùng 1 tháng Giêng – ngày đầu năm mới Canh Dần.

Một năm mới đến… đời người ngắn lại một chút, quãng đường đã qua dài hơn một chút, tình người đầy hơn một chút…

Bạn bảo: chỉ cần nghe tiếng mình cười là bạn biết… mọi việc vẫn yên (và) ổn! Uh, quan trọng là mình đang sống, phải không…?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

TRAO TẶNG TÀI LIỆU HIỆN VẬT CỦA NSUT - ĐẠO DIỄN NGUYỄN NGỌC BẠCH

  Lời đầu tiên, thay mặt gia đình tôi xin trân trọng cám ơn Sở Văn hóa và Thể thao TPHCM, Hội Di sản văn hóa TPHCM, Bảo tàng TP.HCM đã nhiệt...