TÍNH CHUYÊN NGHIỆP (2)

Cách đây hai năm, trong chương trình bồi dưỡng kiến thức về an ninh quốc phòng, những bài giảng về “nền quốc phòng toàn dân” lại làm tôi phải suy nghĩ về “tính chuyên nghiệp”. Đại thể quan điểm “quốc phòng toàn dân” vẫn là những khái niệm: chiến tranh nhân dân, toàn dân đánh giặc, kháng chiến toàn diện, kháng chiến trường kỳ, giặc đến nhà đàn bà cũng đánh, ai có súng dùng súng có giáo mác gậy gộc thì dùng… (lại nhà thơ Bùi Chát: có gì dùng gì có nấy dùng nấy)… Nói chung nói về sự chuẩn bị cho tình huống chiến tranh (nếu xảy ra) trong thế kỷ 21 mà như là (kể) chuyện chiến tranh của thế kỷ 19, 20!

Tất nhiên, sau đây chỉ là suy nghĩ của một người dân bình thường, “ngoại đạo” khoa học quân sự.

Huy động sức mạnh toàn dân trong chiến tranh bảo vệ Tổ quôc là điều tất nhiên, lịch sử nước ta đã chứng minh rằng mỗi khi đất nước bị ngoại xâm là toàn dân đánh giặc! Nghệ thuật quân sự Việt Nam “chiến tranh nhân dân” là một đặc trưng quan trọng. Tuy nhiên, trong bối cảnh thế kỷ 21 cách thức tiến hành chiến tranh, các loại vũ khí từ xa, vũ khí hủy diệt hàng loạt mang tính quyết định, không còn như trước là các loại vũ khí “giáp lá cà”, vũ khí phòng ngự hay tấn công trực diện. Vì vậy, có thể nào trong chiến tranh ở thế kỷ 21 nhân dân vẫn chỉ có tầm vông vạt nhọn, giáo mác gậy gộc hay súng trường, AK… được không?! Chiến đấu chống trả các loại vũ khí hiện đại và quân đội chuyên nghiệp của giặc ngoại xâm cũng phải bằng bằng vũ khí và quân đội chuyên nghiệp: vũ khí hiện đại, tư duy chiến tranh hiện đại và kỹ thuật kỹ năng hiện đại từ tướng đến lính. Có lẽ đấy phải là điều tiên quyết?

Còn nhân dân? Trong bối cảnh tự nhiên có những biến đổi khó lường, chiến tranh cũng không còn như trước, có lẽ đầu tiên là phải rèn luyện cho từng người dân những kỹ năng cần thiết, đồng thời cung cấp cho họ những phương tiện tốt nhất để ứng phó với thảm họa của thiên tai và chiến tranh. Khi những người dân sử dụng những kỹ năng này một cách thành thục, chuyên nghiệp… thì sẽ giảm thiểu tối đa hậu quả của thảm họa, của chiến tranh, bảo toàn nhân lực. “Người còn thì của còn” ông bà mình đã dạy. Con người là vốn quý nhất, để dân cứ chết oan “anh dũng hy sinh vì lớ ngớ” là điều không thể chấp nhận được. Không thể đối phó với phương thức giết người hiện đại bằng những cách thức thô sơ lạc hậu. Người dân tự bảo vệ mình một cách chuyên nghiệp cũng là cách giúp cho quân đội thực hiện tốt chức năng nhiệm vụ của mình.

Khi chiến tranh xảy ra, trong những hoàn cảnh cụ thể thì chắc chắn “toàn dân là lính”, nhưng dù có vậy cũng không thể thay thế vai trò của quân đội chuyên nghiệp. Để bảo vệ đất nước “quân đội nhân dân” phải được chuyên nghiệp hóa và thể hiện tính chuyên nghiệp ngay cả trong thời bình. Khi cần thiết quân đội sẽ bảo vệ nhân dân một cách chuyên nghiệp, nếu chiến tranh xảy ra quân đội sẽ đối phó một cách chuyên nghiệp.

Dân quân biển hoặc ngư dân và những người làm việc trên biển được trang bị vũ khí cũng chỉ để tự vệ trong trường hợp cần thiết. Quân đội (hải quân, tàu ngầm, không quân…) là lực lượng chính bảo vệ ngư dân, bảo vệ từng tấc biển đảo, bảo vệ chủ quyền của chúng ta ở biển Đông.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

TRAO TẶNG TÀI LIỆU HIỆN VẬT CỦA NSUT - ĐẠO DIỄN NGUYỄN NGỌC BẠCH

  Lời đầu tiên, thay mặt gia đình tôi xin trân trọng cám ơn Sở Văn hóa và Thể thao TPHCM, Hội Di sản văn hóa TPHCM, Bảo tàng TP.HCM đã nhiệt...