Cú hích metro [cà phê chủ nhật , báo Tuổi trẻ]

 https://tuoitre.vn/cu-hich-metro-202412290914458.htm

Năm 2020, tôi đã được đi tham quan công trường xây dựng metro số 1 Bến Thành – Suối Tiên. Thật sự bất ngờ khi chứng kiến công trình còn đang xây dựng nhưng đã hiện lên tầm vóc hiện đại. Ai cũng mong muốn tuyến metro mau chóng hoàn thành để người dân được thường xuyên sử dụng phương tiện giao thông hiện đại.

Tháng 4 năm nay, tôi lại được tham gia trải nghiệm một trong những chuyến chạy thử suốt tuyến metro số 1. Bước chân xuống ga Bến Thành, đi qua các ga, vào các toa tàu, những con tàu và đường hầm đẹp không thua nước ngoài, các ga nổi được bố trí rộng rãi có không gian dành cho các bãi giữ xe máy... Tuyến đường gần 20km phần lớn chạy trên cao, hành khách được thong thả ngắm nhìn thành phố, khác với những lúc đi xe máy, xe hơi vội vã và căng thẳng.

Những ngày vừa qua người dân TP.HCM nô nức trải nghiệm metro số 1. Trải qua mười mấy năm với bao khó khăn chồng chất, có lúc tưởng phải dừng việc xây dựng vì… hết tiền, nhưng đến nay tuyến metro đầu tiên của thành phố đã hoạt động. Trước ngày 22-12, rất nhiều người dân “đi thử” metro, và sau ngày đó với nhiều người metro bắt đầu trở thành phương tiện đi làm hàng ngày.

Người dân thành phố bắt đầu hình thành một thói quen mới: sử dụng giao thông cộng cộng hiện đại cho đi làm, đi học, giảm bớt việc sử dụng xe cá nhân, tăng cường vận động thể chất nếu có thể đi bộ từ nhà đến ga, từ ga đến công sở... Một đô thị văn minh không thể thiếu các phương tiện giao thông công cộng nhanh chóng, an toàn, phù hợp các nhu cầu và tiện lợi cho mọi đối tượng sử dụng, đồng thời thực hiện giảm thiểu khí thải và ô nhiễm môi trường, góp phần cho thành phố xanh và sạch hơn.

Mạng lưới đường sắt đô thị ở TP.HCM sau này sẽ phủ khắp gồm 8 tuyến mà tuyến đầu tiên đã vận hành. “Về đích để chạy tiếp”, những tuyến metro khác đã lên kế hoạch từ nhiều năm trước bắt đầu được đẩy nhanh tiến độ. Trên tuyến số 2 Bến Thành – Tham Lương qua con đường Cách mạng Tháng Tám đã thấy rõ sự chuyển động này. Theo dự kiến tuyến số 2 sẽ vận hành năm 2030, hy vọng quá trình thực hiện sẽ thuận lợi để mốc thời gian phủ tuyến ngày càng gần hơn.

Từ việc xây dựng và đưa vào vận hành metro số 1, chắc chắn các nhà quản lý, nhà đầu tư sẽ có nhiều kinh nghiệm để làm các tuyến khác nhanh chóng và hiệu quả hơn. Người dân cũng cần xây dựng những hành xử văn minh khi sử dụng giao thông cộng cộng hiện đại: không xả rác, không ồn ào, đi lại đúng giờ và thói quen xếp hàng thứ tự, biết nhường nhịn, ưu tiên cho người cao tuổi, người khuyết tật... Có như vậy mới đảm bảo tiện nghi, an toàn cho bản thân và cho mọi người. Tuy nhiên ngay từ bây giờ cần quảng bá nhiều hơn nữa những quy tắc sử dụng các phương tiện công cộng hiện đại, tránh những cách ứng xử không phù hợp.

Nhiều lần sử dụng metro ở nước ngoài mang lại cho tôi cảm nhận: Đô thị hiện đại có hai yếu tố rất quan trọng là truyền thông internet và giao thông công cộng. Cả hai yếu tố thông qua kỹ thuật hiện đại làm cho khoảng cách không gian được thu hẹp từ việc rút ngắn thời gian, vấn đề còn lại là con người tận dụng lợi thế này như thế nào để kết nối rộng hơn, phát triển nhanh hơn. Mong rằng việc vận hành tuyến metro số 1 sẽ là một khởi đầu mới cho bộ mặt giao thông của TP.HCM.











THẾ GIỚI MẠNG VÀ ...BÀ "HẬU KHẢO CỔ"

 Lam Hạnh báo Thế Thao & Văn hóa phỏng vấn

1.    Điều gì đã khiến chị viết bài tùy bút Thế giới mạng và tôi? Nhờ chị kể một vài kỷ niệm liên quan khi viết bài này hoặc sau khi nó đã được xuất bản?

Từ trải nghiệm thực tế. Tôi tham gia mạng xã hội từ khá sớm, do nhu cầu tìm hiểu một “không gian” khác mà các con và sinh viên của tôi thường “tụ tập”. Tham gia mạng tôi có nhiều trải nghiệm thú vị, nhất là được gặp gỡ nhiều người quen biết cũng như chưa quen, “chứng kiến” sự có mặt và thái độ của họ ở những sự kiện khác nhau.

Thế giới mạng và tôi là một trong những tuỳ bút được nhiều người đồng cản và chia sẻ nhất. Nhiều sinh viên của tôi đọc bài này và “thì thầm” với nhau: cô H. “tinh tướng” lắm đó nha, viết lách coi chừng!

Khi tập hợp các bài để in thành sách vào năm 2014, biên tập nxb đã chọn tên bài này để làm tựa sách, vì “cuốn sách sẽ được nhiều người quan tâm hơn khi mạng xã hội đang gây ra những tranh luận trái chiều”. Nhờ vậy bài viết cũng được biết đến nhiều hơn.

Một kỷ niệm không vui là Hội sách TPHCM 2014 đã xếp lịch cho tác giả cuốn sách Thế giới mạng và tôi giao lưu với bạn đọc tại Hội sách, nhưng bị hoãn vào phút chót mà không rõ lý do. Kỷ niệm vui là tuy bài viết đã rất lâu nhưng gần đây mới được nhóm biên soạn bộ sách giáo khoa Kết Nối liên hệ để bài in vào sgk cho học sinh phổ thông. Nhân đây tôi xin cảm ơn nhóm biên soạn bộ sách này.

2.    Chị có nghĩ rằng ban biên soạn sách chọn bài này vào sách như một lời khuyên để giới trẻ sử dụng mạng một cách thông minh và hiệu quả hơn?

Chắc người tuyển chọn cũng có ý đó. Tùy bút nêu một cách nhìn về việc các nhân thể hiện trên mạng xã hội như thế nào, nhưng không phán xét, chê trách hay ca ngợi mà ghi nhận một cách khách quan. Qua đó có thể rút ra cách sử dụng mạng xã hội một cách chủ động và khôn khéo hơn, làm sao để có được nhiều năng lượng tích cực hơn. Bởi vì mỗi thành tựu KHKT đều nhằm mang lại lợi ích cho con người nếu biết sử dụng đúng cách đúng mục đích.  Có lẽ đến nay bài viết vẫn có tính “thời sự” nên có sự đồng cảm của nhiều người, và được giới trẻ dễ chấp nhận.

3.    Chị có bao giờ ngừng “chơi” mạng xã hội vài ba ngày đến một tuần và thấy thật ra chúng ảnh hưởng đến mình nhiều hơn mình nghĩ không?

Thường xuyên chứ! Đó là những lúc tôi đi công tác những nơi không vào mạng được, những khoảng thời gian tôi phải tập trung hoàn thành công trình nghiên cứu hay một việc gì đó… Thật ra khi rời xa mạng cái tôi thấy thiếu nhất là thông tin, những thông tin đa dạng, đa chiều buộc mình phải suy nghĩ, chọn lọc, và có khi còn phải tự phản biện, tranh luận. Vì nếu chỉ tiếp nhận thông tin một chiều thì… chán lắm, giống y như phải nghe ... loa phường 😊 ! Tất nhiên cũng thấy thiếu vắng khi không gặp bạn bè trên mạng với những cách thể hiện khác nhau nhưng đều mang lại sự thú vị cho cuộc sống. Tuy nhiên không nên quá phụ thuộc vào mạng xã hội, vì mình còn những công việc khác nữa, cũng tránh “nhiều chuyện” khi có những việc mà mình không biết rõ ràng.

4.    Nhiều người than rằng, họ biết mạng xã hội khiến cho những người ở xa thì gần lại nhưng lại đẩy những người ở gần ra xa nhau nhưng rồi họ lại vẫn tiếp tục để mạng xã hội đẩy họ xa hơn với cha mẹ, con cái, anh chị em, bạn bè... của mình trong những lần gặp mặt. Chị nghĩ gì về điều này?

Đúng là tình trạng này khá phổ biến, nhất là ở các đô thị khi mà hầu như ai cũng có phương tiện vào mạng thuận tiện mọi lúc mọi nơi. Nhưng quan trọng là mối quan hệ thực sự ở ngoài như thế nào: nếu ngoài đời cha mẹ, con cái, người trong gia đình, bạn bè… ít nói chuyện với nhau hay không quan tâm đến nhau, giữa các thế hệ có khoảng cách vì không hiểu nhau… thì mạng xã hội càng làm cho những điều đó nặng nề hơn. Và ngược lại, bạn bè, người trong gia đình thân thiện, các thế hệ gần nhau hơn, thì mạng xã hội có thể giúp cho họ hiểu biết thêm về người thân.

5.    Chị có thể chia sẻ về niềm vui đến với văn chương của chị để cho ra đời những cuốn tùy bút, tản văn, truyện 100 chữ và cả thơ... bên cạnh những công trình về khảo cổ là chuyên môn của chị?

Tôi viết như là thói quen thể hiện suy nghĩ bằng chữ viết trong các công trình khoa học. Cứ mỗi ngày là viết 1,2 trang theo thói quen. Rồi có thêm nhiều bạn bè, nhất là bạn bè trong giới cầm bút (nhà báo, nhà văn) nên càng hay đọc của họ, từ đó cũng gợi ý nhiều chuyện để viết. Còn viết kiểu gì (tản văn, tuỳ bút hay truyện 100 chữ hay “gọi là thơ”…) thì tuỳ lúc đó viết thế nào cho hợp với điều mình nghĩ thôi. Sau này cũng viết nhiều bài báo do yêu cầu của công việc, lại học bạn bè cách viết sao cho phù hợp… Nhưng tôi thích viết truyện 100 chữ vì nó làm cho mình sử dụng ngôn ngữ chính xác và phong phú hơn.

6.    Là một nhà khoa học và một nhà giáo, điều này có lẽ đã giúp chị chuyển tải những điều mình muốn nói một cách giản dị, dễ hiểu và mạch lạc, logic trong những trang văn?

Có lẽ vậy. Cách diễn đạt khoa học có lợi thế là ngắn gọn, rõ ràng, đôi khi khá hàn lâm. Nhưng cách viết đời thường cũng buộc tôi viết giản dị và nhiều cảm xúc hơn chứ không thể khô khan và quá chặt chẽ như bài nghiên cứu khoa học.

7.    Chị đã có nhiều tản văn, tùy bút ngậm ngùi cho những giá trị văn hóa đã bị mất, những di sản bị lãng quên, thậm chí bị xóa bỏ và cả khi môi trường bị tàn phá... Đó có phải là cách chị bày tỏ tình cảm của mình và là cách một trí thức phải lên tiếng bằng một cách khác ngoài khuôn khổ của những buổi hội thảo chuyên môn?

Tôi nghĩ rằng đó là trách nhiệm của mỗi người, nhất là người làm nghề nghiên cứu, giảng dạy, bảo tồn di sản văn hóa. Tôi cố gắng thể hiện bằng nhiều cách khác nhau sao cho phù hợp từng lúc, từng nơi, nhưng không trái với quan điểm mà mình cho là đúng. Đó không chỉ là trách nhiệm mà còn là tình cảm đối với nơi mình từng sống, đang sống, từng qua, những nơi chốn lưu giữ bao giá trị văn hoá của các cộng đồng, của từng con người cụ thể. Viết về cảm xúc ấy gặp được sự đồng cảm của nhiều người, vì trong ai cũng có sẵn những suy nghĩ như vậy. Qua đó sẽ có nhiều tiếng nói và hành xử ủng hộ việc bảo tồn di sản văn hóa hơn.

8.    Tiến sĩ Nguyễn Thị Hậu trong những đợt khai quật và trong những trang văn giống và khác nhau như thế nào?

Có lẽ vẫn là tôi thôi, nghiêm túc làm việc nhưng luôn vui vẻ với mọi người 😊 nơi khai quật hay đi công tác thì phải phù hợp công việc, tôi khá dễ tính, “bụi đời”, làm việc cũng như các đồng nghiệp khác kể cả đồng nghiệp nam. À, có một học trò tình cờ biên tập một cuốn sách của tôi, đã nói em không nhận ra cô trên những trang sách này, kiểu như không nghĩ tôi có thể “sến” như vậy 😊 Còn một anh đồng nghiệp đọc những bài “gọi là thơ” của tôi thì nhận xét: trông cô thế mà nữ tính đàn bà quá nhỉ? 😊

9.    Chị đã về hưu và vẫn làm việc, đi lại liên tục... điều gì khiến chị giữ được năng lượng tốt như vậy?

Tính tôi vốn năng động, lại được rèn luyện qua thời bao cấp vất vả, nên khó mà “ngồi im”. Mặt khác, để có thể làm tốt công việc thì luôn cần có hiểu biết mới, điều đó tôi học được từ nhiều bạn trẻ và từ thực tiễn. Có năng lượng mới cũng từ đó.

10. Chị có đang dự tính sẽ xuất bản tiếp những cuốn tùy bút, tản văn trong thời gian gần không?    

Tuỳ duyên thôi, vì tôi không phải là người viết văn chuyên nghiệp. Những cuốn sách của tôi cũng ra đời từ những cơ duyên chứ hầu như không có kế hoạch gì trước, ngay cả cuốn đầu tiên “Đi và tìm trong đất” in năm 2008. Tất nhiên, sách chuyên môn về khảo cổ học thì khác, được xuất bản từ việc biên tập lại các công trình khoa học với mục đích phổ biến kiến thức cho cộng đồng.





Tài sản vô giá của Thảo Cầm Viên (Cà phê chủ nhật - BÁO TUỔI TRẺ)

 TS Nguyễn Thị Hậu

Tuần qua, tôi đi công tác miền Tây, theo kênh rạch vào “vùng sâu vùng xa” nên sóng điện thoại chập chờn, công việc lại lu bu...  Khi trở ra đến thị tứ, tôi lướt điện thoại đọc tin tức, đập vào mắt là trên hàng loạt tờ báo đưa tin Thảo cầm viên Sài Gòn có nguy cơ đóng cửa vì nợ khoảng 800 tỷ đồng tiền thuế đất. Tôi thật sự choáng váng!

Mới tháng 3 năm nay, Thảo Cầm Viên Sài Gòn và Trường Đại học KHXHNV TPHCM phối hợp tổ chức Hội thảo khoa học kỷ niệm 160 năm thành lập. Tại hội thảo, bên cạnh các tham luận về chức năng khoa học, ý nghĩa, giá trị của Thảo cầm viên trong đời sống, là một “ký ức đô thị” được du khách và người dân thành phố lưu giữ lâu bền, lãnh đạo Thảo Cầm Viên vui mừng báo cáo sự thay đổi và phát triển của Thảo Cầm Viên, đồng thời cung cấp thông tin các hoạt động sôi nổi trong giai đoạn tới.

Điều đó mang lại niềm vui lớn với những người có mặt tại hội thảo, bởi vì trước đó khi có thông tin di dời đàn thú của Thảo Cầm Viên lên Củ Chi, nhiều người đã lo lắng cho số phận của hàng ngàn cây xanh cổ thụ trên “mảnh đất vàng” này, lo lắng cho sự “tồn tại hay không tồn tại” của một công viên – không gian công cộng – di sản cảnh quan đô thị ở trung tâm TP. HCM.

Đến hôm nay thông tin quanh việc nguy cơ đóng cửa vì nợ khoảng 800 tỷ đồng tiền thuế đất đã rõ ràng hơn, hướng giải quyết đã được xác định như Chủ tịch UNBD TP cho biết: Thành phố sẽ thu thuế đối với phần đất sử dụng phục vụ mục đích sản xuất, kinh doanh, phần đất phục vụ mục đích công cộng cần tính toán lại cho phù hợp. 

Việc thu thuế đúng và đủ là cần thiết, nhưng đối với những thiết chế văn hóa công cộng như Thảo Cầm Viên cần xác định rõ và ưu tiên chức năng “phục vụ cộng đồng” thông qua những hình thức hoạt động tại đây như vui chơi giải trí, tăng cường sức khỏe, nghiên cứu khoa học, học tập, cũng như các lợi ích khác như sự gắn kết cộng đồng, tạo sự bình đẳng thân thiện giữa các tầng lợp xã hội, nơi lưu giữ ký ức của mỗi gia đình, của nhiều thế hệ... Sự tồn tại của những thiết chế văn hóa công cộng có giá trị bền vững và lợi ích không thể đo đếm bằng tiền.

Trong các đô thị ngày càng mở rộng ngày càng đông đúc như TP.HCM, những không gian xanh như thảo cầm viên và các công viên, các cơ sở văn hóa như sân vận động, rạp phim, nhà hát, kể cả bảo tàng, thư viện... luôn phải “chật vật” để tồn tại và phát triển. Hoàn cảnh khó khăn đã hạn chế phần nào việc phục vụ cộng đồng. Thảo Cầm Viên nếu bị tính thu thuế toàn bộ diện tích thì, như có người đã nói, mỗi cái cây, mỗi con thú cũng phải gánh một phần tiền thuế, giá vé cho người vào tham quan sẽ phải tăng thêm gấp vài lần... Và như vậy, người dân bị hạn chế quyền được sử dụng các công trình công cộng – một phúc lợi xã hội mà chính quyền có trách nhiệm mang lại cho tất cả mọi người.

Trở lại thời điểm 2014 khi Thảo Cấm Viên tròn 150 tuổi, không hiểu vì sao khu vực xây dựng Thảo Cầm Viên ngay từ thời kỳ khởi lập đô thị Sài Gòn lại có quyết định cho chính Thảo Cầm Viên thuê lại với thời hạn 50 năm?! Có thể nhận thấy đó là sự cứng nhắc áp dụng quy định dẫn đến việc đánh giá khu vực này chỉ có giá trị “đất đai”. Còn những giá trị hữu hình và vô hình khác của Thảo Cầm Viên đã bị bỏ qua, dẫn đến sự “thất thoát” và thiệt hại về văn hóa hôm nay. Nói cách khác, lợi nhuận từ những không gian công cộng không thể là “tiền tươi, thóc thật, ngay lập tức” như khai thác tài sản tư nhân, mà “đi đường vòng” nhưng bền vững vì dựa trên giá trị quan trọng nhất: đó là tài sản văn hóa của toàn thể cộng đồng.

TP. HCM đang rất thiếu những công trình văn hóa và không gian công cộng. Không chỉ là nơi dành cho du lịch, mua sắm, nghỉ ngơi giải trí mà còn là nơi thể hiện bản sắc văn hóa cộng đồng, phản ánh trình độ văn minh của đô thị lớn nhất nước này. Giải pháp phù hợp nhất đối với việc sử dụng đất cho văn hóa là phải dựa trên lợi ích trước mắt và lâu dài của cả cộng đồng một cách khoa học và nhân văn.

Mong sao các thế hệ sau còn được “đi Sở thú Sài Gòn” như tôi từng đưa các con cháu mình đến đây, và TP.HCM vẫn có một Thảo Cầm Viên với không gian xanh bình yên hàng trăm năm tuổi giữa lòng thành phố.

https://tuoitre.vn/tai-san-vo-gia-cua-thao-cam-vien-20241215094315979.htm




 

 

HAPPY BIRTHDAY TO ME

 


Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui <3

Tháng 12 luôn mang mọi người nhích dần đến những ngày cuối năm để rồi bước sang một năm mới. Với tôi, tháng 12 mang cho tôi thêm một tuổi mới để rồi bước dần vào thế giới người cũ 😊

Năm nào tôi cũng rất vui và cảm động khi nhận được những lời chúc mừng của các anh chị, bạn bè, người thân... Sao không vui, vì ai cũng sẽ già và mình không thể là ngoại lệ 😊 Thế nhưng thời gian cứ trôi qua, tôi vẫn luôn được đón nhận bao tình cảm của mọi người, mỗi năm niềm vui lại được nhân lên bội phần!

Trong năm nay và tuổi vừa qua, tôi có hai niềm vui mới: giải ba cuộc thi viết Câu chuyện những dòng sông của báo VNN, và có mặt trong Danh sách thường niên tôn vinh những cá nhân có tầm ảnh hưởng rộng khắp châu Á – 100 người Việt Nam năm 2024 của TATLER VIET NAM. Cả hai niềm vui đều đến từ công việc tôi theo đuổi lâu nay: Bảo tồn di sản văn hóa: một công việc có sự giúp sức chung tay của bao nhiêu người!

Nhân ngày vui này tôi xin chân thành cảm ơn tất cả <3


TATLER VIETNAM 4.12.2024

 



KÍNH THƯA QUÝ VỊ,
Tôi xin trân trọng cảm ơn TATLER VIỆT NAM đã tạo điều kiện cho tôi có mặt hôm nay, được gặp gỡ với nhiều người tôi quý trọng vì những cống hiến cho xã hội.
BẢO TỒN DI SẢN VĂN HÓA VIỆT NAM là một công việc bình thường nhưng có ý nghĩa to lớn trong thời đại toàn cầu. Giữ gìn và bảo tồn di sản văn hóa là bảo vệ bản sắc riêng để có thể hội nhập với thế giới một cách bình đẳng và tự tin, đóng góp những tinh hoa của quốc gia cho nền văn minh nhân loại, đồng thời cũng hiểu rõ mình đang ở đâu để học tập thế giới.
Nhiều người đã nói về trí tuệ nhân tạo đã và sẽ giúp, làm thay con người nhiều việc, nhưng có một việc không bảo giờ AI có thể thay thế con người, đó là cảm xúc về lịch sử, tình yêu đối với văn hóa dân tộc! Chúng tôi tin rằng các bạn trẻ luôn có những cảm xúc và tình cảm đó trong lòng, vì vậy việc của chúng tôi là cố gắng khơi dậy, thúc đẩy tình cảm ấy trở thành những việc làm hữu ích cho bản thân và cho đất nước.
Tôi hi vọng rằng từ sự kiện này việc bảo tồn di sản văn hóa Việt Nam sẽ nhận sự quan tâm và ủng hộ của quý vị và cộng đồng một cách thiết thực hơn!
Một lần nữa xin trân trọng cảm ơn TATLER VIỆT NAM. Xin chúc quý vị sức khỏe và thành công!
(note lại vài ý mình chia sẻ tối 4.12.2024)



Tiến sĩ Nguyễn Thị Hậu là chuyên gia trong ngành khảo cổ học tại Việt Nam.

Tiến sĩ Nguyễn Thị Hậu được biết đến thông qua trang blog Hậu khảo cổ, nơi bà chia sẻ các kiến thức ngành khảo cổ, những chiêm nghiệm trong cuộc sống và truyền cảm hứng nghiên cứu văn hóa cho thế hệ sau. Quan tâm đến lĩnh vực bảo tồn di sản lịch sử - văn hóa Việt Nam nói chung và di sản đô thị Sài Gòn - TPHCM nói riêng, Tiến sĩ đã chia sẻ nhiều bài phản biện, phỏng vấn, công trình nghiên cứu về bảo tồn di sản văn hóa cũng như các thành tựu nghiên cứu khảo cổ học phía Nam cho cộng đồng. Từ đó làm nảy sinh sự quan tâm trong cộng đồng đối với các lĩnh vực trên. 

Tiến sĩ Khảo cổ học Nguyễn Thị Hậu hiện đang sinh sống và làm việc tại Sài Gòn. Bà hiện đang là Phó Tổng thư ký Hội Khoa học lịch sử Việt Nam, Tổng Thư ký Hội Sử học TP.HCM và giảng dạy tại trường Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn TP.HCM. Bà cũng từng thực hiện nhiều công trình nghiên cứu về nền văn hóa Óc Eo, Sa Huỳnh và khảo cổ học đô thị TP.HCM. Ngoài ra, bà cũng xuất bản nhiều quyển sách về khảo cổ như Đô thị Sài Gòn - TP.HCM: Khảo cổ học và bảo tồn di sản, ​​Khảo cổ học bình dân Nam bộ - Việt Nam,... Bên cạnh chủ đề khảo cổ, bà còn viết về nhiều vấn đề khác dưới góc nhìn của một người nghiên cứu văn hóa, một nhà báo và một nhà văn, tiêu biểu có thể kể đến Thế giới mạng và tôi, Sài Gòn bao giờ cũng thế, Thương những miền qua,...

Thông qua công việc của mình, Tiến sĩ mong muốn có thêm nhiều người ủng hộ và cùng lên tiếng để ngăn chặn những hành vi phá hoại và làm tổn thương di sản văn hóa; bảo vệ di sản từ việc bảo tồn các công trình, bảo vệ ký ức của cộng đồng qua nhiều thế hệ. Bà cho rằng, việc lưu truyền những di sản văn hóa là góp phần bồi đắp tình cảm, trách nhiệm của cộng đồng người Việt trong và ngoài nước đối với Tổ quốc.



BIÊN GIỚI THÁNG HAI - Tác giả: HUY ĐỨC

  Hôm nay 17/2/2025, đăng lại bài này của nhà báo Huy Đức (Trương Huy San), người đang trong vòng lao lý BIÊN GIỚI THÁNG HAI Tác giả: HUY ĐỨ...