Vụn vặt đời thường (147)

@ Chúng ta nghĩ gì?!
Khi anh lính Mỹ bế một người phụ nữ Việt vượt qua dòng nước lũ thì hình ảnh được share tràn ngập với những lời ca ngợi sự nhân văn của hành động đó.
Khi trên báo có hình ảnh những người lính biên phòng phía Bắc nhiều ngày quên ăn quên ngủ cứu giúp vùng lũ lụt, bế con trẻ dắt người già phụ nữ, đào bới tìm kiếm những người mất tích, ăn vội gói mỳ trong khi còn dầm mình dưới nước… Thì nhiều người buông lời mỉa mai chửi rủa rằng “đóng kịch, diễn vụng”.
Những người lính ở bất cứ đâu làm nhiệm vụ là vì nghĩa vụ, trách nhiệm và vì lương tâm. Vì vậy, hãy có lương tâm khi phán xét những người xả thân trong cơn nguy khốn.
Có cuộc ra đi – như của nhà báo trẻ Đinh Hữu Dư, của những chiến sĩ biên phòng khi làm nhiệm vụ – buộc chúng ta - nếu là người tử tế - phải suy nghĩ về chính mình, về những gì mình đã làm trong cuộc đời này.
SG 17.10.2017

Trò chuyện với sinh viên.
- Học sử để làm gì?
- Học sử để nâng cao lòng tự hào dân tộc về quá trình dựng nước và giữ nước...
- Theo cô, hiện nay học sử là để tự vấn. Biết tự vấn sẽ không tự ti và tự tôn quá đáng. Chúng ta đã tự hào quá nhiều rồi.
- Sao buổi học nào các em cũng đi trễ?
- Thưa cô, tại, vì, bởi…
- Đi học đã không nghiêm túc giờ giấc, như vậy là coi thường thầy cô. Sau này đi làm công chức sẽ quen thói mà chây lười và coi thường dân.
- Cô ơi cô photo sách cho bọn em…
- Cô đã đưa danh mục và nguồn, các em tự tìm nhé. Có tự tìm tự đọc thì kiến thức mới là của mình, đi học mà chỉ biết ghi chép theo lời thầy cô thì sau này ra đời cũng chỉ biết làm theo người khác.
SG 18.10.2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

160 NĂM THẢO CẦM VIÊN SÀI GÒN

  https://nguoidothi.net.vn/160-nam-thao-cam-vien-sai-gon-42825.html   Nguyễn Thị Hậu Thảo cầm viên Sài Gòn là một không gian công cộng và...