VỤN VẶT ĐỜI THƯỜNG (113)

@ Ngày cuối của tháng Năm 2016 - một tháng có quá nhiều sự kiện sôi sục trên FB: cá chết hàng loạt, biểu tình ôn hòa, đàn áp, mẹ đưa con đi biểu tình, áo dài với hoa của em gái đón ông Ô. ; bún chả, bà chủ tịch cho cá ăn, diva hát quốc ca… Kết thúc bằng 60 phút mở toang của VTV mà rất tiếc, nếu những người thực hiện đừng chủ quan và đánh giá thấp mạng xã hội thì chương trình này sẽ có tác động khác!
Từ nhóm MỞ MIỆNG xuất hiện gần 20 năm trước ở Sài Gòn đến thông điệp ĐỪNG IM LẶNG trên facebook cả nước là một bước tiến dài cả về quy mô ảnh hưởng và ý thức về DÂN CHỦ.
Vâng, bước tiến dài nhưng... hơi chậm. Thôi, chậm mà chắc :D

@ Mềnh cứ théc méc hoài vì sao võ dân tộc của VN cứ mềm mại uyển chuyển "hoa thơm bướm lượn" mà không có tính đối kháng mạnh mẽ như quyền anh, võ của Thái Lan và một số môn thể thao khác?
Nghĩ mãi... Người mình lỡ lời một câu còn "bát nước hất đổ hốt lại sao đầy" huống gì một đòn mạnh, cái đau nơi sàn đấu sẽ thành "thù muôn đời muôn kiếp không tan" chứ chẳng đùa đâu.
Không phải tự nhiên có từ "kể tội": kể hoài, mỗi lần kể lại nặng thêm chứ không nhẹ bớt bởi nhẹ hơn thì... đâu còn gì để kể nữa :(

@ Sâu bọ (truyện 100 chữ)
Ngày Đoan Ngọ mùng 5 tháng 5 vợ đi chợ mua về nhà cơm rượu, bánh ú tro, trái cây, lá xông... theo phong tục là để *giết sâu bọ*. Chồng bảo: bây giờ sâu bọ là “của quý” đấy, giết hết lấy gì chứng minh rau sạch?
Sâu bọ trong “rau sạch” vẫn là sâu bọ, cũng chứa đầy những thứ dơ dáy. Một nơi đã dung chứa loài bẩn thỉu thì không thể là “trong sạch”.

CÁ CHẾT CHƯA HẾT CHUYỆN (truyện 100 chữ)
Lại nói, sau khi nhiều loài cá ở biển, sông, kênh, hồ, ao… lăn ra chết, chúng ùn ùn rủ nhau lên thiên đàng. Thánh Peter canh cổng rất bối rối không biết làm thế nào. Có người mới nhập hộ khẩu vào thiên đàng mách cho một cách: thiên đàng chứ có phải cái chợ đâu! Chết thì phải có lý do rõ ràng, hợp lý mới giải quyết cho vào.
Thế là từ đó loài cá phải lang thang bên ngoài cánh cổng, thiên đàng vẫn giữ được sự ổn định.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

NỖI ÁM ẢNH CỦA QUÁ KHỨ

  Trần Quốc Vượng   Nước Việt Nam ta hiện là một quốc gia kém phát triển về mọi mặt, vừa lạc hậu, vừa lạc điệu với một thế giới nhìn chung...